MÙA CHAY - HÀNH TRÌNH BIẾN ĐỔI NỘI TÂM
(Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật II MC - Năm A)
Maria Diệu Huyền, MTG Vinh
LỜI CHÚA: Mt 17, 1-9
Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an là em ông Gia-cô-bê đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao.
Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng. Và bỗng các ông thấy ông Mô-sê và ông Ê-li-a hiện ra đàm đạo với Người. Bấy giờ ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng: “Lạy Ngài, chúng con ở đây, thật là hay! Nếu Ngài muốn, con xin dựng tại đây ba cái lều, một cho Ngài, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.” Ông còn đang nói, chợt có đám mây sáng ngời bao phủ các ông, và có tiếng từ đám mây phán rằng: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người! “Nghe vậy, các môn đệ kinh hoàng, ngã sấp mặt xuống đất.
Bấy giờ Đức Giê-su lại gần, chạm vào các ông và bảo: “Chỗi dậy đi, đừng sợ! “ Các ông ngước mắt lên, không thấy ai nữa, chỉ còn một mình Đức Giê-su mà thôi.
Đang khi thầy trò từ trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông rằng: “Đừng nói cho ai hay thị kiến ấy, cho đến khi Con Người từ cõi chết trỗi dậy.”
SUY NIỆM
Mùa Chay, Giáo Hội đặt cho chúng ta những mầu nhiệm có vẻ tương phản nhau để giúp mỗi người khám phá các thực tại đối kháng trên hành trình của người môn đệ bước theo Chúa Kitô. Trước viễn cảnh thương khó, Phụng vụ Lời Chúa hôm nay dẫn chúng ta đi vào một cuộc biến hình sáng láng của Đức Kitô trong vinh quang Phục sinh, khi Người dẫn riêng ba môn đệ thân tín là Phêrô, Gioan và Giacobê đi lên núi Tabor. Biến cố này xảy ra “sáu ngày sau” từ lúc Đức Giê-su chất vấn suy nghĩ của các ông về Người và loan báo cho các ông biết con đường Tử nạn phía trước. Việc biến hình trên núi Tabor liên quan mật thiết với cuộc thương khó và phục sinh bởi vì chỉ ít lâu nữa, Người lại đưa ba môn đệ này đi vào Vườn Dầu để chính thức khai mào con đường Thập Giá.
Trước hết, việc Chúa biến hình trên núi có ý nghĩa củng cố niềm tin cho các tông đồ. Chúng ta có thể hình dung ra tâm trạng bối rối của các ông trong sáu ngày qua. Các ông lo lắng, sợ hãi cho tương lai đoản mệnh của Thầy và của nhóm anh em, nên ra sức can gián Thầy ngừng lại tâm tưởng sẽ chịu chết cho trần gian. Thật thế, đứng trước thập giá, khổ đau và cái chết, chẳng có ai lại không lo sợ, hoang mang, thậm chí thất vọng. Sợ rằng các tông đồ không thể đứng vững để chứng kiến cái chết tủi nhục đau thương của mình, Chúa Giêsu đã cho các ông nếm trước vinh quang phục sinh. Với cảnh tượng hiển dung, sau khi được thấy mặt Thầy chiếu sáng như mặt trời và áo Thầy trở nên trắng như ánh sáng, rồi Thầy lại còn đàm đạo cùng Môsê và Elia thì các môn đệ đã ngã ngửa và sửng sốt. Được chứng kiến Chúa biến hình trên núi cao, các môn đệ sung sướng ngất ngây. Phêrô như đã cảm nếm được hạnh phúc khôn tả nên quên hết tất cả mọi thứ. Ông muốn duy trì hạnh phúc này mãi mãi, bằng cách dựng lều cho các vị: “Lạy Thầy, chúng con ở đây thật là hay! Nếu Ngài muốn con xin dựng tại đây ba cái lều: một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”. Nhưng vinh quang của núi Tabor chỉ là một loé sáng bất ngờ và tạm thời, chỉ để báo trước vinh quang viên mãn khi Chúa về Thiên Quốc. Cảnh thiên đàng đã chóng vụt tắt và họ phải đối diện với hiện thực. Hiện tại vẫn chưa phải là lúc dừng lại trong vinh quang mà là con đường xuống núi, tiếp tục tiến về Giêrusalem, đối diện với cái chết. Vinh quang chỉ có thể đến ngang qua đau khổ.
Việc Chúa biến hình mời gọi chúng ta sống một cuộc đời không ngừng biến đổi, biến đổi nên giống Chúa Giêsu để nghe tiếng Chúa Cha phán với ta rằng: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về con”. Biến hình trên núi có thể là một cuộc trẩy đi đổi đời tìm cái tôi mới đẹp hơn hay có thể là một cuộc trở về tận căn với cõi lòng của mình để tìm lại những giá trị tinh khôi nguyên vẹn. Ý nghĩa sâu xa ẩn hiện đằng sau hình ảnh ngọn núi là trùng trùng điệp điệp một thế giới nội tâm. Chỉ khi gặp được Thiên Chúa nơi chóp đỉnh của nội tâm, ta mới dứt bỏ được những đường xưa lối cũ mà hân hoan bước đi trong chính lộ của ơn cứu độ. Chúng ta sẽ biến hình nếu chúng ta dám sống yêu thương, dám giũ nếp sống cũ để đổi lấy nếp sống mới, dám đập tan cái ác để vun trồng cái thiện, dám xóa bỏ sự giả dối để theo đuổi sự thật, dám rũ bỏ vũng lầy tội lỗi để chỗi dậy đứng lên miền ánh sáng linh thiêng. Cuộc biến hình này mang ý nghĩa sâu xa và có sức mạnh chứng tá lớn lao, khác hẳn với các trào lưu thay đổi diện mạo bên ngoài bằng các thủ thuật giả tạo của con người ngày nay. Như vậy, có thể nói hành trình bước theo Chúa của chúng ta là “một cuộc biến đổi trái tim và nội tâm”, đúng như lời của Đức Thánh Cha Phanxicô: “Niềm vui của Tin mừng tràn ngập con tim, nội tâm và đời sống của tất cả những ai gặp gỡ Chúa Giêsu và biến đổi họ” (Evangelii Gaudium 1).
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu,
Mùa Chay là Mùa lên núi với Chúa,
Đứng trên đỉnh núi để thấy mây trời lồng lộng trong tâm hồn
Để ánh thái dương chan hòa chiếu tỏa
Làm sáng rực khuôn mặt và thấu đến tâm can
Để đất giao duyên với Trời qua những lời thầm thĩ
Để cảm nghiệm một tình yêu chất ngất hy sinh
Để thấy rõ cây gỗ giá trơ trọi trên ngọn đồi hắt hiu
Trong bóng chiều thê lương ngày thứ Sáu,
Đang tỏa chiếu ánh quang xé tan màn tang thương u tối.
Xin cho con biết giữ lại những kinh nghiệm lên núi
Trong nội tâm kín đáo của tâm hồn
Rồi mang về chia sẻ cho tha nhân
Làm lan tỏa những cuộc biến hình nơi sâu thẳm
Cho thế giới tràn ngập vinh quang mùa cứu rỗi. Amen.
|