Mùa Chay là cơ hội Thiên Chúa ban cho mỗi người, giúp chúng ta nhìn lại thân phận mỏng dòn bất xứng của bản thân, và quyết tâm quay về với lòng thương xót bao la của Ngài.
Để đáp lại tình yêu cao vời của Con Thiên Chúa đã chịu nát tan trên thập tự giá, chúng ta hãy để Chúa chạm đến trái tim băng giá trong tâm hồn mình, và cho mình cơ hội lăn tảng đá đã che khuất cánh cửa nhà tạm là ngôi đền thờ ta hẹn hò gặp Chúa mỗi ngày.
Từ trên cây thánh giá, ánh mắt của thầy Giêsu đang dõi nhìn hành trình của mỗi người chúng ta. Chúng ta có thực sự là người đang kiếm tìm đức công chính và nước Thiên Chúa không? Hay chỉ là những Pha-ri-sêu giả hình, lôi cái rác của người anh em ra xử trong khi cái xà của chính mình lại che giấu đi (LC 6, 41- 42).
Bốn mươi ngày trước khi khởi sự rao giảng, Chúa Giêsu đã rời nơi phố xá ồn ào đến một nơi thanh vắng trong hoang địa để ăn chay, cầu nguyện, lắng nghe tiếng Chúa Cha chỉ dẫn cho hành trình sứ vụ của mình. Người là con Thiên Chúa, là Đấng toàn năng nhưng người đã mở ra cho chúng ta một cơ hội, một tia hy vọng và đã làm gương cho chúng ta. Mỗi người chúng ta hãy sống “tĩnh” giữa thế giới “động”. Tâm hồn phải để cho Thiên Chúa thanh tẩy, phải để “tâm hồn bất biến giữa dòng đời vạn biến”, dành một cõi “lặng” trong tâm hồn lắng nghe tiếng gọi yêu thương của Thiên Chúa nơi sâu thẳm tâm hồn mình.
Đức Giêsu đang tiến về Giêrusalem để hoàn tất chương trình cứu độ nhân loại. Trong vườn cây dầu, Người xao xuyến, lo lắng đến nỗi mồ hôi máu chảy ra (Lc: 22, 44). Người xin Chúa Cha “Áp - ba, Cha ơi, Cha làm được mọi sự, xin cất chén này xa con. Nhưng xin đừng làm điều con muốn, mà làm điều Cha muốn” ( Mc 14, 36). Người đã chiến thắng được phận người yếu đuối. Người cũng đã để cho lòng mình được cất lên lời cầu xin của một người con nhưng một vâng theo ý Cha. Người làm gương cho chúng ta cách để Thiên Chúa hành động và dẫn dắt bước đường ta đi bằng đức vâng phục trọn hảo và phó thác hoàn toàn cho bàn tay quan phòng của Thiên Chúa. Chính Người mở ra cho chúng ta cơ hội đến gần Thiên Chúa “Hãy đến gần Thiên Chúa thì người sẽ đến gần anh em” (Ga 4, 8) trong hành trình tìm về Giêrusalem của mỗi người, không có con đường nào trải đầy hoa hồng nhưng hãy biến tất cả con đường mình bước đến đều trở thành hoa hồng.
Mùa Chay, chúng ta hãy biết sống bằng những việc hi sinh nhỏ bé mỗi ngày. Biết ăn chay, cười chay, nói chay, nghĩ chay, làm chay cách đơn sơ chân thành. Cười chay là nở một nụ cười ấm áp với những người chúng ta gặp gỡ. Nói chay bằng những lời hay ý đẹp để xây dựng cộng đoàn. Nghĩ chay với những ý tưởng thánh thiện. Làm chay bằng những hành động bác ái trong tình huynh đệ. Chúng ta là con cái Nước Trời, chúng ta được mời gọi thi hành sứ vụ loan báo Tin Mừng. Chúng ta là những người lữ hàng trên đường hi vọng tiến về Giêrusalem, trên hành trình ấy có Chúa Giêsu cùng đi, cùng chia sẻ những com go, những gập gềnh của nẻo đường khốn khó, trắc trở. Hãy để cho chúa một cơ hội nắm lấy tay dìu ta bước đi trong ánh sáng của Người. Đồng thời cũng cho chính mình một cơ hội nhìn thấy khuôn mặt của Thầy Giêsu Chí Thánh và cùng cảm nhận những mũi đòng, dấu đinh, mão gai đã làm cho Thầy mình bầm dập, đau đớn ê chề biết chừng nào. Hãy bước đi trên con đường Canvê và đứng dưới chân thập giá chiêm ngắm tình yêu tự hiến của một vị Thiên Chúa tình yêu.
Như vậy, mùa Chay quả là cơ hội giúp ta đáp lại tiếng gọi đầy yêu thương của Thiên Chúa đang thôi thúc mời gọi ta mỗi ngày, qua việc canh tân và đổi mới đời sống; hầu mang lại nhiều lợi ích thiêng liêng cho bản thân và Giáo Hội.
Têrêxa Tự Tình
|