Mùa vọng là cơ hội canh tân đời sống, mở toang cánh cửa tâm hồn để nhìn về hoang địa của cõi lòng. Chính nơi hoang địa, Thánh Gioan Tẩy Giả đã trở nên chứng nhân Tin Mừng, Ngài đã hô vang giục giã muôn cõi lòng “Hãy bạt đi những gồ ghề của lòng tham-sân-si, hãy lấp đầy những hố sâu của sự ngờ vực, lòng ghanh tỵ và sự chia rẽ…”.
Bước vào mùa vọng, tôi muốn sống như một Gioan - là chứng nhân, là tiếng vọng nơi hoang địa. Khởi đi từ tháng 11, tôi cố gắng làm những việc hết sức tầm thường, rất đỗi nhỏ bé để tiến về Bê-lem chiêm ngắm Hài Nhi Giê-su thơ bé nằm trong máng cỏ, tôi mong chờ giây phút này từng giờ từng ngày. Hành trình tiến về Bê-lem chính là hành trình đi qua hoang địa của cõi lòng tôi.
Để sống chứng nhân đức tin, chiêm ngắm ánh sáng huy hoàng của Thiên Chúa trong đêm tối hoang địa của cõi lòng là điều không dễ dàng gì. Vì vậy mùa vọng giúp tôi nhận ra những hố sâu nào đang cần được vùi lấp, những đồi cao nào đang cần được san bằng, hầu có thể đón nhận suối nguồn hồng phúc từ Ngôi Hai Con Thiên Chúa giáng trần.
Thánh Gioan Tẩy Giả đã sống âm thầm trong hoang địa để chỉ làm một điều thôi, đó là sống chứng nhân cho Chúa Giêsu - Đấng sẽ đến sau ông. Tôi mong mình cũng sống và hiện diện như thánh Gioan, luôn để lòng mình lắng nghe và thực thi thánh ý Chúa trong mọi biến cố của cuộc đời. Giữa những ồn ào và vội vã của cuộc sống, tôi cần trở về nơi hoang địa thanh vắng ấy để đón lấy Thần Khí Chúa, chính làn gió nhẹ hiu hiu của Chúa sẽ giúp tôi luôn hướng nhìn về phía ánh sáng bình minh, nơi có Chúa Giêsu Kitô đang chờ đợi bước chân của tôi tiến đến cùng Ngài.
Khi bước vào ơn gọi Mến Thánh Giá, mỗi giây mỗi phút trong từng ngày sống, tôi luôn nhắc nhở mình hãy sống hết mình cho giây phút hiện tại, không ảo tưởng về một tương lai xa vời, và luôn thầm thĩ với Chúa: “Thưa Chúa, con cảm thấy ơn Chúa đủ cho con trong giây phút hiện tại; dù sống dù chết, hay có một điều gì tồi tệ xảy đến với con, con đều vui vẻ đón nhận, vì con thuộc về Ngài và tất cả thuộc về Ngài, Giêsu của lòng con”.
Chính mùa vọng đã kéo tôi trở lại, lòng đầy niềm vui hoan hỉ, luôn sẵn sàng để tiến về Bêlem dâng những hoa trái thiêng liêng nhờ ơn Chúa tôi đã vun trồng nên: Những hi sinh và những lời kinh tôi dâng trọn cho những phận người đau khổ, nghèo đói, vô gia cư... Tôi tin rằng vị Vua Hòa Bình sẽ mang hơi ấm xua tan băng giá nơi những con người đói khổ, bất hạnh.
Tiếng vọng trong hoang địa - Tôi không chỉ ao ước cho giây phút hiện tại nhưng là cả cuộc đời dâng hiến của tôi. Hiện thân là một Gioan - sống thầm lặng, trở nên bé nhỏ lu mờ mình đi để Thiên Chúa được lớn lên, sống không dính bén những vinh quang của thế gian và trở nên cánh tay nối dài mang ơn cứu độ của đến cho mọi người.
Mùa vọng - tôi đã nghe thấy tiếng vọng trong hoang địa cõi lòng mình, cho con tim một chốn cô tịch, thinh lặng và trái tim rực lửa mến Chúa thúc giục tôi lên đường. Tôi sẽ mang niềm vui, sự đơn sơ chân thành của mình trao gửi cho những người mà tôi bắt gặp trên mọi nẻo đường đời.
Têrêxa Tự Tình, Thanh Tuyển MTG Vinh |