THƯ GỬI BỐ !!!
Bố kính mến !
Ngắm nhìn từng hạt mưa rơi tí tách bên hiên nhà, kèm theo cái se se lạnh của tiết trời cuối thu, làm cho con cảm thấy nhớ lắm cái ngày Bố về với lòng đất mẹ năm ấy. Mới đó mà thấm thoát đã gần 11 năm trôi qua rồi Bố nhỉ! Lúc này đây, những ký ức ấy lại hiện về đầy ắp trong tâm trí con.
Là người con áp út trong gia đình, con được Bố hết mực cưng chiều: từ đôi dép, quần áo, đến những đồ dùng học tập, và cả những món quà rất ư dễ thương… Từ bé đến lớn, chưa bao giờ Bố đánh hay la mắng con nặng lời, Bố luôn là người che chở con trong mọi hoàn cảnh. Cuộc sống gia đình ta tuy vất vả nhưng luôn đầm ấm Bố nhỉ? Nhìn 7 người con, Bố không khỏi lo lắng, vất vả bươn chải để nuôi chúng con khôn lớn nên người. Con còn nhớ câu Bố hỏi con ngày nào: lớn lên con sẽ làm gì? Không một chút đắn đo, con nhanh miệng trả lời: lớn lên con muốn trở thành một Ma sơ! Bố tươi cười động viên và chúc phúc cho nguyện ước tốt lành của con. Bố còn hứa với con rằng: ngày con vào dòng Bố sẽ là người đưa con đi… Bố ơi, ước nguyện mà bấy lâu Bố hằng mong mỏi nơi "người con gái yêu dấu của Bố", nay đã trở thành hiện thực rồi Bố ạ! Con đã trở thành một Ma sơ, và giờ này con đang hiện diện trong ngôi nguyện đường của Hội dòng Mến Thánh Giá Vinh. Mặc dầu đây mới chỉ là những bước đầu trong hành trình ơn gọi, nhưng con thấy mình thật hạnh phúc với lý tưởng mình đã chọn lựa.
Bố à! Cứ gần đến cái ngày định mệnh ấy, ngày mà Bố rời xa con mãi mãi, trong con lại nhói lên một nỗi đau khôn tả và một nỗi nhớ vô cùng da diết. Con còn nhớ như in ngày Bố đau nặng, mọi người đưa Bố vào viện, con cứ nằng nặc đòi đi cho bằng được nhưng chẳng ai cho. Con nghĩ Bố chỉ đi ít ngày rồi sẽ về với con, nhưng khác với những gì con mong đợi, khi đưa Bố về nhà, Bố đã nằm bất động, chẳng nói với con một lời. Chỉ mấy tiếng sau thôi, Bố đã ra đi mãi mãi. Giây phút ấy con thấy mình như mất đi tất cả, mất đi một điểm tựa lớn nhất của cuộc đời mình. Con kêu gào như đang cố lục tìm từng mảnh vụn của ký ức; con chất vấn một thân xác đang nằm bất động, rằng lời hứa sẽ đưa con vào dòng sao Bố không thực hiện? sao Bố lại bỏ dở dang? Bố vội vàng ra đi không một lời từ biệt, không cho con được chăm sóc Bố dù chỉ một ngày ? Con như hoàn toàn gục ngã trước nỗi đau quá lớn!!! Vậy là từ đây Bố của con đã đi xa, xa mãi thật rồi…
Con biết Bố yêu con, yêu mẹ và các anh chị thật nhiều. Bố không nỡ rời xa chúng con, nhưng vì vâng theo thánh ý Thiên Chúa mà Bố đã về bên Ngài trong một thế giới mới. Mặc dầu Bố không còn hiện diện bên con cách hữu hình, nhưng con tin chắc rằng, Bố vẫn luôn dõi theo con trong từng bước đi, vẫn luôn đồng hành cùng con trên mọi nẻo đường đời.
Bố biết không, mỗi lần có dịp về thăm gia đình, con vội vã thắp cho Bố nén hương, nhìn làn khói bay nhạt nhòa trước di ảnh, con như muốn níu kéo thời gian lại, để được ở bên Bố, được sống lại những ký ức êm đềm của gia đình ta. Chắc giờ này Bố đang được diện kiến nhan thánh Chúa trên cõi vĩnh hằng, xin Bố hãy cầu bầu cho gia đình chúng ta Bố nhé.
Phần con, con luôn nhớ Bố trong những giờ kinh nguyện sáng tối. Và con nguyện sẽ nổ lực hết mình, để mong ngày được thành toàn trong ơn gọi. Bố hãy an lòng Bố nhé !
Hẹn gặp lại Bố trên cõi vĩnh hằng !
Con gái của Bố
Cát Trắng, Học Viện MTG Vinh
|