Anna Cẩm Oanh, Thanh Tuyển MTG Vinh
Giữa một xã hội xô bồ như ngày hôm nay, thật khó để tìm thấy sự thinh lặng trong nội tâm. Trái đất cứ vần xoay liên tục và con người cũng đang quay cuồng chạy theo những thứ chóng qua một cách vội vã, ít khi con người lắng lại một chút để suy nghĩ về chính mình hay dành một khoảng thư giãn nào đó trong tâm hồn.
Chạy nghiệt ngã giữa cuộc sống lắm sự ồn ào khiến cho con người dần quên đi một ngôn ngữ đặc biệt của tâm hồn chính là sự thinh lặng. Thinh lặng là điều cần thiết cho tâm hồn và của tâm hồn, sâu thẳm vượt bậc trong tâm hồn mỗi người đều cần đến sự thinh lặng. Ở đây, thinh lặng không có nghĩa là làm thinh, phớt lờ đi những thứ hiện hữu xung quanh mình và nó cũng không mang tính trái chiều như im lặng. Bởi người ta thường cảm thấy sợ hãi khi nhắc đến im lặng: khi một người nào đó im lặng, họ có thể giải quyết một số vấn đề mà giải thích không thể nêu ra lí lẽ, nhưng cũng vì nó mà một mạng người có thể bị giết chết. Chính vì thế mà thinh lặng đã vượt ra khỏi vòng vây của sự im lặng và tạo nên một lối sống mới cho tâm hồn.
Dễ hiểu hơn khi ta đưa ra một ví dụ đơn giản: Một chiếc điện thoại cũng có một vòng tuần hoàn của nó; khi ta sử dụng nó, nó vẫn sẵn sàng khởi động tùy theo nhu cầu của ta nhưng khi nó có dấu hiệu hết pin thì nó muốn nói cho ta biết rằng nó muốn được nghỉ ngơi, còn nếu ta cố chấp sử dụng nó khi đang trong quá trình sạc pin thì nó vẫn có thể sẵn sàng đưa ta sang một thế giới mới. Từ một chiếc điện thoại vô tri giác như vậy mà cũng có lúc phải nghỉ ngơi huống gì con người có tri giác lại không định vị cho chính bản thân giây phút tĩnh lặng. Trước khi ta khởi đầu một ngày mới với biết bao bộn bề của công việc, ta nên dành một khoảng yên tĩnh trong tâm hồn, giữ tâm hồn thật nhẹ nhàng, thật bình an để cầu nguyện và phó dâng cho Chúa cả ngày sống của bản thân. Có thể nhiều lúc ta lo toan thế sự mà quên đi sự hiện diện của Chúa, quên đi chỗ nương tựa vững chắc chính là Chúa - người bạn đồng hành của ta mỗi khi bản thân đã quá mệt nhoài với áp lực cuộc sống. Chúa vẫn sẵn lòng chờ đợi ta để mỗi khi ta cần thinh lặng nội tâm thì vẫn luôn có Ngài kề bên. Thầy Eckhard nói rằng: “Không có điều gì giống với ngôn ngữ của Thiên Chúa hơn là thinh lặng”. Quả thế, Thiên Chúa luôn yêu chuộng sự thinh lặng nội tâm của ta nếu trong đó chất chứa những nỗi niềm đầy vơi của ta.
Có lúc ta sẽ tự đặt câu hỏi cho chính mình: “Sự thinh lặng có thực sự cần thiết cho ta?”. Và nếu nó cần thiết cho đời sống nội tâm của ta đến như vậy thì ta sẽ có đủ cách để tìm ra câu trả lời cho chính mình. Cũng bởi vì trong thinh lặng ta mới có thể kêu cầu lên Chúa cách kín đáo và cầu xin Chúa với trọn tâm tình của ta “Chúa biết ta cần những gì, nhưng Chúa muốn ta khi đời sống thiếu thốn cứ nói với Chúa, cứ khóc lên, cứ nài xin, cứ than van, cứ cầu cứu Người, và ngay trong khi ta cầu nguyện ta cứ nói với Người về cuộc nổi giận của ta, ta cũng có thể bày tỏ việc cầu nguyện trong thái độ nữa” (trích phần Kinh nguyện Ki-tô giáo, sách Youcat).
Thinh lặng thực sự rất cần thiết cho ta, nơi đó tâm hồn ta mới có thể chạm đến Chúa một cách nhẹ nhàng, sâu lắng. Đặc biệt, trong những ngày tháng mà con người phải đối diện với dịch bệnh Covid, sự đau thương và mất mát do dịch bệnh gây ra quá nặng nề, con người đã phải chống chọi với một loại virus bé nhỏ để giành giật sự sống về phần mình. Nhưng trong niềm tin vào Thiên Chúa quan phòng, chúng ta có quyền hy vọng và tin tưởng vào bàn tay uy quyền của Chúa, xin Người cứu thế giới vượt qua thảm cảnh đau thương này.
|