Mùa thu bắt đầu với ánh nắng nhẹ dịu êm và những chiếc lá nhẹ nhàng rơi giữa làn gió phe phẩy đung đưa, làm cho lòng người có cái gì đó luyến tiếc nhưng cũng chất chứa một niềm hy vọng nào đó. Đây cũng là thời điểm chị em Thanh Tuyển viện chúng tôi khép lại mùa thi cử cùng những bộn bề của công việc mục vụ để bước vào một cuộc thám hiểm, nhằm tái khám phá bản thân và hành trình ơn gọi của mình sau một năm học tập và tu luyện.
Chúng tôi đặt mình trước sự hiện diện của Thiên Chúa tình yêu và chìm sâu trong sự tĩnh lặng của tâm hồn, định tâm nhìn lại một chặng đường với biết bao hồng ân cùng những bất toàn yếu đuối của phận người. Thật vậy, giữa một xã hội đang chạy theo tiền tài, danh vọng, một xã hội đầy biến động và lo âu đã làm cho con người đánh mất chính mình và lãng quên sự hiện hữu của Thiên Chúa. Dường như thực trạng ấy cũng ít nhiều ảnh hưởng đến người tu sĩ, đặc biệt là những sinh viên như chúng tôi khi đang sống và học tập giữa đời. Vì vậy, tĩnh tâm là dịp và là phương cách hữu hiệu nhất để chúng tôi có thể gặp gỡ Chúa, trở về với chính mình và tìm đến với tha nhân.
Khung cảnh tại cộng đoàn Trang Nứa mấy ngày hôm nay sao yên ắng lạ thường, với chủ đề “Được gọi để nên lời ngợi ca” được cha giảng phòng gợi lên đã làm cho tình yêu hờ hững bấy lâu nay trong chúng tôi được đổ đầy men nồng rượu mới. Nhìn lại một chặng đường, tôi nhận ra cuộc đời mình được dệt nên bởi biết bao tình thương và sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa. Tôi chân nhận sự hiện hữu của tôi không phải là một sự ngẫu nhiên hay tình cờ nhưng nằm trong kế hoạch yêu thương từ ngàn xưa của tình yêu vĩnh hằng: Chính Đấng tình yêu Tự Hữu đã nhào nắn tạo tác nên tôi, cho tôi tham dự vào sự hiện hữu và kế hoạch cứu độ của Người. Chắc hẳn trong tình yêu ai cũng cảm nhận được giai đoạn đầu là giai đoạn đẹp nhất, giai đoạn tìm hiểu, giai đoạn của sự ngọt ngào say đắm và tôi đang là người được tận hưởng sự ngọt ngào ấy nơi Đấng Tình Quân Giêsu, Đấng chờ đợi sự đáp trả và tôi - người đáp trả. Vậy, tôi có thực sự khát khao bước vào huyền nhiệm tình yêu tự hiến với Ngài không? Dường như câu hỏi của cha giảng phòng vẫn luôn vang vọng trong tôi, trong từng giây phút của mỗi ngày sống và cần tôi trả lời bằng cả tiến trình ơn gọi của mình. Câu hỏi ấy đặt tôi vào thế phải “chọn lựa”. Chọn lựa là một điều rất khó, vì ai cũng thích sự dễ dãi, vả lại chọn lựa của những người sống đời thánh hiến phải đi kèm với lý tưởng, nghĩa là phải có sự từ bỏ, phải có sự hy sinh. Do đó, lựa chọn sống ơn gọi thánh hiến có lẽ vất vả hơn rất nhiều so với các ơn gọi khác, bởi vì “sống giữa thế gian mà không được thuộc về thế gian”. Tuy nhiên, tôi vẫn quyết chọn lối sống mà Đức Kitô đã sống, là “sống cho và sống vì người khác”.
Những ngày được đắm mình trong tình yêu và ân sủng ngập tràn của Đức Kitô đã giúp tôi một lần nữa xác tín lại ơn gọi của mình, và cũng từ xác tín này sẽ hứa hẹn trong tôi một mùa gặt bội thu. Dẫu biết rằng, giữa biển đời sóng gió chắc chắn tôi sẽ phải mang thương tích, nhưng “ơn Ta đủ cho con”. Đó là động lực thúc bách tôi lên đường sống lý tưởng mà mình đã lựa chọn, để cuộc đời tôi trở nên lời ngợi ca Đấng mà tôi đã chọn làm đối tượng duy nhất của cuộc đời mình.
Maria Hà Thương - Thanh Tuyển MTG Vinh
|