>> SUY NIỆM - SUY TƯ | SUY TƯ - CHIA SẺ

Máy trượt Rosa
Tin đăng ngày: 12/4/2021 - Xem: 8834

Upload

 

Trời tảng sáng, bước đi lững thững ngắm nhìn hàng cây xanh còn đọng vài giọt sương lung linh dưới ánh nắng mai. Dòng người và xe cộ ngược xuôi loang loáng khiến tôi hơi choáng. Những chiếc xe lớn nhỏ chở công nhân, cán bộ đi làm bóp còi inh ỏi. Xe vận tải nhỏ chở hàng hóa, thực phẩm từ các vùng ngoại ô đổ về các chợ đầu mối. Hàng trăm chiếc xe máy, xe đạp, xe ba gác nườm nượp nối đuôi nhau chạy nhanh trên đường. Bên vỉa hè, người đi bộ tấp nập. Đó đây dừng lại những chiếc xe sang trọng của quý ông quý bà đưa đón con đến trường. Thế rồi, giữa cái ồn ào vồn vã của đường phố, tôi chụp được một cảnh tượng xé lòng. Một bé trai chừng năm tuổi, trần truồng, ngồi trên một cái nia, trong đòn gánh của một người mẹ không thể nào xanh xao, gầy gò hơn được nữa, tay cậu cầm một miếng cơm cháy, tỉnh bơ ăn ngon lành giữa dòng người qua lại. Người mẹ đáng thương kia đang oằn mình gồng gánh hai bên, bên này là mấy bao khế chua cùng với cậu con trai, bên kia là mấy bó rau muống “thiếu đạm” được chất đầy lên đến miệng gánh. Tôi cứ ngỡ đó là một cây sậy đong đưa đang gồng mình mang lấy hai cán cân cuộc sống, trước những trận cuồng phong kinh hoàng của cơm áo gạo tiền. Liệu cây sậy ấy sẽ đứng vững được bao lâu??? Có lẽ, nếu không có tình yêu và trách nhiệm với cậu bé thơ ngây kia, ắt hẳn cây sậy đó đã ngã quỵ lâu rồi.

Tôi xót xa...nghẹn ngào... lòng miên man suy nghĩ trong từng bước đi. Nếu có một chiếc máy quay, tôi sẽ ghi lại hình ảnh những số phận leo lét, hữu hình mà như vô hình, bên những góc xó của thành phố này. Hình bóng của những kiếp người mờ nhạt ấy, tiếp tục đeo đẳng lấy tâm trí tôi. Tôi chỉ muốn dâng lên Chúa nhịp đập của một con tim đang chia sẻ niềm cảm thông với họ, vì ngay lúc này không thể làm gì hơn ngoài lời cầu nguyện.

Đã đến Bến Xe. Tôi rảo quanh tìm nhà xe Tiến Tâm. A, đây rồi. May quá!

- Anh ơi, tối qua em đã đặt vé.

- Vậy à, chị đọc số điện thoại coi

Tôi ngập ngừng trong chốc lát:

- À, à, em không nhớ...Tại em mượn điện thoại người khác. Em không dùng điện thoại.

Anh lơ xe toát lên vẻ kinh ngạc, khúc mắc, đôi mắt mở tròn to như muốn nói thẳng vào mặt tôi rằng: “Ơ cái chị này, ngần ấy tuổi rồi mà không có điện thoại à? Thời này là thời nào mà chị không dùng điện thoại cơ chứ? Sao chị có thể sống nổi mà không có điện thoại???”

Cuối cùng anh ta vẫn cho tôi bước lên xe. Vừa mới ló mặt vào, tôi nhận thấy hàng chục con mắt đang đổ dồn về phía mình. Hiện tượng này tôi đã quen thuộc lắm rồi. Nó thường xảy ra khi tôi lên xe, đi chợ, đến bệnh viện hay bất cứ một nơi công cộng nào. Người ta cứ dán mắt nhìn tôi như thể tôi là “một sinh vật lạ”. Ở cái thời khoa học công nghệ 4.0 mà một thanh nữ lại đi một đôi dép quai đen đã mòn đế, bận một chiếc quần tây đen đã sờn bạc, rồi cộng thêm một chiếc áo tu sĩ màu đen với “kiểu dáng cực lạ” chưa bao giờ xuất hiện trên thị trường. Nói chung là “đen toàn tập, lạ toàn phần”. Rồi bỗng nhiên trong giây lát, chẳng ai bảo ai, cứ như thể có một người “chỉ huy vô hình” đang hô to: “Thôi!”, “Nghỉ nhìn!”, “Bắt đầu lướt, lướt!”, tất cả mọi người đồng loạt dán mắt trở lại chiếc điện thoại đang cầm trên tay. Ai nấy chìm vào thế giới ảo của riêng họ, phô diễn trình độ và kỹ thuật “nhanh như chớp” của các “anh hùng bàn phím”. Ở đó, mỗi người cắm headphone lên, trông giống như có hai tảng đá lớn đang lấp kín thế giới âm thanh xung quanh. Người ta tuy ngồi gần nhau nhưng lại cách xa nhau quá...

Xe vẫn tiếp tục lăn bánh. Tiếng còi vang lên inh ỏi. Anh lái xe đon đả mời chào một vài người đang đứng đợi ở các trạm xe buýt. Còn...khách trên xe...chẳng một lời một lẽ, chẳng nghe thấy âm thanh. Tôi cứ tưởng mình đang lạc vào một thế giới Robôt. Thôi thì... một mình con với Chúa, trên xe đông khách, con lặng nghe tiếng Ngài. Ổn định chỗ ngồi xong, tôi mò vào trong túi, lấy ra cỗ tràng chuỗi Mân Côi đã cùng tôi bôn ba trên các nẻo đường. Tôi nhìn các kiểu dáng điện thoại trên xe và nhìn lại chuỗi hạt của mình. A... tôi ngẫm ra một ý tưởng cực kỳ thú vị. Người ta có Iphone, Samsung, Oppo, Lenovo; còn tôi, tôi có máy trượt Rosa. Đây là chiếc máy trượt đa chức năng, miễn phí “trọn gói và trọn đời”, kích hoạt vô thời hạn, chẳng bao giờ nghe tiếng “Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được” nhưng luôn kết nối mọi nơi và mọi lúc qua “Tổng đài Maria”. Chắc hẳn, có rất nhiều người đã qua sử dụng nhưng chưa một lần khám phá ra công dụng và vẻ đẹp của chiếc máy trượt có một không hai này.

Với máy trượt Rosa, linh hồn tràn ngập “sóng thánh tình”. Người ta dễ dàng đi vào kết nối với Thiên Chúa qua “Tổng đài Maria”. Cùng Mẹ và với Mẹ, chúng ta suy niệm và chiêm ngắm các mầu nhiệm của đức tin. Trong khi các loại điện thoại chỉ giúp con người liên lạc với phàm nhân, thì máy trượt Rosa lại hỗ trợ chúng ta kết nối thân tình với Đấng Tạo Hóa - Nguồn gốc của mọi sự sống, phát xuất của tình yêu, khởi điểm và tận cùng của mọi niềm hạnh phúc. Chúng ta còn ước ao gì hơn thế nữa??? Với năng lượng của “nguồn sóng thiêng” ấy, ta sẽ được bao trọn gói một “chuyến du lịch tâm linh”, du ngoạn khắp cõi thiên đàng, chiêm ngắm vẻ đẹp sáng ngời hơn trăng sao của Mẹ Maria và được viếng thăm các thánh - là những chuyên gia hàng đầu của hãng máy trượt Rosa. Gọi là máy trượt Rosa bởi mỗi hạt ngọc Mân Côi là một “phím nóng”. Với công thức là lời Kinh Mân Côi, người ta cứ lướt từ hạt này qua hạt khác cho đến khi “hoàn tất lượt truy cập vào các Mầu Nhiệm Vui, Mầu Nhiệm Sáng, Mầu Nhiệm Thương và Mầu Nhiệm Mừng”. Câu Kính Mừng càng thắm trên môi, bàn tay sẽ càng dẻo dai, linh hoạt. Nếu càng “nghiện” lướt phone, tâm hồn người ta sẽ dễ bị vấy bẩn, khuôn mặt càng trở nên tối sầm, đôi mắt lờ đờ, đầu óc sa sẩm và tệ hại hơn là có người ngã gục bên bàn phím. Thế nhưng, với máy trượt Rosa, nếu ta càng chăm chú, càng cầm lòng cầm trí thì tâm hồn càng thanh khiết, đôi mắt càng tinh anh, trí não càng sắc sảo, trái tim càng nhạy bén với những nỗi thống khổ của tha nhân. Dẫu biết là vậy, nhưng tại sao chẳng mấy ai “nghiện” sử dụng chiếc máy trượt vô giá này...

Đang mải mê với những dòng suy tư, bỗng tiếng còi xe vang lên liên hồi mang tôi về thực tại. Anh lơ xe dẻo miệng hô to:

- Mọi người chuẩn bị cho em xin phí xe nhá.

Khi anh lơ xe đến gần chỗ tôi, có một người đàn ông trạc 40 tuổi, cách tôi hai hàng ghế, nói vọng lên:

- Sơ ơi, sơ để con trả tiền luôn cho.

Tôi lúng túng, ngoảnh mặt lại:

- Dạ... dạ thôi. Con cảm ơn chú.

- Thôi, chẳng hết mấy. Sơ để con trả cho.

Dứt lời, chú ấy liền đưa tiền cho anh lơ xe. Thật ra, đây cũng không phải là lần đầu tiên có người chưa quen biết trả tiền xe cho tôi. Thường khi, ở trong một xã hội vô thần thì dù trong lần gặp đầu tiên và duy nhất, những người có cùng một niềm tin vào Thiên Chúa cũng đã coi nhau như anh em cùng một Cha Trên Trời. Đặc biệt, tôi có cảm nhận rằng, giáo dân khắp nơi rất trân quý và bao bọc những người sống đời thánh hiến như tôi. Đây luôn là một nguồn động lực để tôi sẵn sàng bước tới mọi nơi mà Chúa mời gọi.

Rồi chú kia tiếp tục cuộc hội thoại:

- Nãy giờ con để ý thấy sơ lần chuỗi hoài. Hồi nhỏ, con cũng hay đi nhà thờ đọc kinh lần chuỗi lắm. Lớn lên vì miếng cơm manh áo, con đi vào làm ở một đặc khu kinh tế ở Bình Dương, không có điều kiện để giữ đạo cho trọn vẹn. Lâu rồi con cũng không lần chuỗi nữa, mà con cũng không còn tràng chuỗi nào bên mình. Nhờ sơ cầu nguyện cho con với nhé. Tội lỗi lắm sơ ơi.

Nghe chú ấy nói vậy, tôi thấy nghẹn ngào quá:

- Dạ vâng, con sẽ nhớ đến chú trong lời cầu nguyện. Mà chú ơi, nếu chú không chê, chú cứ lấy chuỗi này của con mà dùng.

- Vậy có được không sơ?

- Dạ được chứ ạ. Miễn sao chú đừng vứt và nhớ lần chuỗi là được.

Chú ấy nở một nụ cười sảng khoái:

- Tất nhiên là không vứt và sẽ nhớ lần chuỗi. Cảm ơn sơ nhé.

Thế là chiếc máy trượt Rosa hằng luôn theo sát tôi trong từng chuyến đi, không rời tôi mỗi lúc ở cộng đoàn, nay đã “chuyển chủ”. Không biết nó có giúp được người đàn ông đáng thương kia bắt được “nguồn sóng thiêng” từ trời không? Dù có chút tiếc nuối về kỷ vất ấy, nhưng tôi rất hạnh phúc, bởi đâu đó trên các nẻo đường, vẫn còn có những người con của Chúa, của Mẹ đang còn giữ được ngọn lửa đức tin cháy âm ỉ, dù họ phải đối diện với muôn ngàn thử thách của cuộc sống.

Hết trạm. Tôi xuống xe lòng vẫn miên man suy nghĩ... Với máy trượt Rosa - bảo vật của Mẹ Maria dành cho nhân loại, ước gì mỗi Kitô hữu đều biết nhạy bén với “tín hiệu” của Mẹ, để có thể dễ dàng đi vào mối liên lạc thân tình với Thiên Chúa. Rồi thế giới này sẽ qua đi, các loại siêu phone sẽ biến mất, nhưng tin chắc rằng, chiếc máy trượt Rosa sẽ luôn sáng người trên tay Mẹ và trên tay của những ai thành tâm thiện chí cùng Mẹ để đến với Thiên Chúa.

 

Upload

 

 

Cây Bút Chì - Tập Viện MTG Vinh

Từ khóa:

Suy tư - Chia sẻ khác:

12/9/2024 - Cánh Hạc Nhói Lòng Nhìn Bến Quê
30/8/2024 - Sứ mạng truyền giáo tại Châu Á, một cuộc hội nhập văn hóa theo bước chân của các chứng nhân vĩ đại cảu đức tin
12/8/2024 - Làm thế nào đánh thức ơn gọi tu trì trong gia đình?
3/8/2024 - Tưởng nhớ một người Thầy
1/8/2024 - Suy tư của một số giám mục, linh mục và tu sĩ về Đại hội Thánh Thể Toàn quốc Hoa Kỳ
25/7/2024 - Hưởng ơn cứu độ Chúa hứa ban
21/7/2024 - Cầu Nguyện Và Đời Sống Linh Mục
15/7/2024 - Chỉ về đích khi vứt đi “Chiếc Bị”
15/7/2024 - Trong ngày phán xét, tyrô và siđon sẽ được xét xử khoan dung hơn các ngươi (16.07.2024 - thứ ba tuần 15 thường niên)
24/6/2024 - Sự thinh lặng của Thiên Chúa
20/6/2024 - Quan niệm của thánh Augustinô về ý nghĩa thực sự của bình an
10/6/2024 - Những điều tốt lành đức tin mang lại
8/6/2024 - Tin giả (Fake News) và Kinh Thánh: lời nào đáng tin?
7/6/2024 - Xế chiều
6/6/2024 - Điều gì xảy ra khi bạn né tránh ý muốn của Thiên Chúa?
 
  VIDEO CLIPS  
Video
Hoan ca tình Chúa
Tung hô Mẹ Giáo phận Vinh
Trong tình yêu Chúa
Một đời khắc ghi
Thánh lễ mừng Hồng ân Tiên khấn (15/06/2024)
Album Thánh ca Sr. Hoàng Phương
Chính Chúa sống trong con
Album Dâng Mẹ ngàn hoa
Ngàn hoa dâng Mẹ
Bộ mẫu dâng hoa kính Mẹ năm 2024
 
  FANPAGE FACEBOOK  
  LIÊN KẾT WEBSITE  
Hội Dòng MTG. Hưng Hóa
Hội Dòng MTG. Xuân Lộc
Hội Dòng MTG. Nha Trang
Hội Dòng MTG. Cái Mơn
Hội Dòng MTG. Gò Vấp
Hội Dòng MTG. Thủ Đức
Giáo phận Long Xuyên
Giáo phận Đà Lạt
Giáo phận Cần Thơ
Giáo phận Bà Rịa
TGP. Sài Gòn
Giáo phận Quy Nhơn
Giáo phận Nha Trang
Giáo phận Kon Tum
Giáo phận Đà Nẵng
Giáo phận Ban Mê Thuột
Giáo phận Phát Diệm
Giáo phận Lạng Sơn
Giáo phận Hải Phòng
Giáo phận Bùi Chu
Giáo Phận Bắc Ninh
Giáo phận Hưng Hóa
TGP. Hà Nội
Giáo phân Thanh Hóa
Giáo phận Vinh
Giáo phận Hà Tĩnh
 
  Trang chủ I  Giới thiệu   I  Giáo Hội   I  Sinh hoạt Hội Dòng   I  Cộng đoàn   I  Mục vụ   I  Suy niệm - Suy tư   I  Góc sáng tác   I  Kỹ năng sống    

HỘI DÒNG MẾN THÁNH GIÁ VINH
Địa chỉ: Xã Đoài, Nghi Diên, Nghi Lộc, Nghệ An
Điện thoại: 0982.868.275 - 0386.501.245
Email: [email protected]
Website: http://mtgvinh.com