Thiên Chúa nhân lành vô cùng “đã giấu không cho các bậc khôn ngoan hiền triết được biết các mầu nhiệm Nước Trời, nhưng lại mạc khải cho những người bé mọn” (x. Mt 11, 25). Đúng vậy, chúng ta là những người hèn mọn, là những người nghèo của Thiên Chúa, nhưng đã trở nên giàu có nhờ được Thiên Chúa mạc khải cho biết kho báu vô tận là Nước Trời; và Ngài mời gọi chúng ta phải bán hết tất cả những gì mình có để chiếm hữu được “Kho Báu” ấy.
Đứng trước lời mời gọi của Chúa, bạn nghĩ thế nào? Nếu bạn thực sự là một người nghèo thì bạn sẽ lấy gì để bán mà đổi lấy “Kho Báu”? Bạn cứ miệt mài bươn chải giữa cuộc sống phù vân này liệu có thể vươn tới nắm giữ kho báu vĩnh cửu hay không? Cứ yên tâm, Thiên Chúa vô cùng quảng đại đã không để cho bạn phải vất vả khốn cùng như vậy, chính Ngài đã ban cho mỗi người một “kho báu” để đổi lấy “KHO BÁU”.
Nói như thế có thể nhiều người sẽ nghĩ rằng: Nơi tôi có gì đâu mà gọi là kho báu? Nhưng không, kho báu nơi bạn cũng giống như “Khoáng sản tiềm tàng trong ruột núi non”, như “Châu báu vô biên dưới thềm lục địa”. Kho báu ấy chính là những khả năng, những tiềm lực, những cơ hội mà Thiên Chúa đã phú ban cho khi Ngài mời gọi mỗi người vào hiện hữu trong thế giới này. Những tiềm lực ấy nơi mỗi người rất dồi dào và phong phú; nhưng nhiều khi ta không nhận ra, quay đi quẩn lại chỉ thấy mình nghèo nàn và yếu kém; cũng có khi những tiềm lực ấy còn bị ru ngủ bởi sự lười biếng, bởi sự đam mê các trò chơi trực tuyến và mạng xã hội; cũng có khi do buồn chán hay những suy nghĩ tiêu cực nơi bạn đã bóp nghẹt sự năng động của khối óc và con tim.
Hôm nay đây, Thiên Chúa vẫn đang mời gọi mỗi người bán hết gia tài sản nghiệp để mua lấy Hạnh Phúc Vĩnh Cửu. Mỗi người chúng ta hãy đánh thức các tiềm lực còn ngủ yên, khai quật kho báu nơi chính bản thân mình mỗi ngày. Chúng ta đang phải vất vả lo toan cho những nhu cầu thiết yếu của cuộc sống đời này, đó là điều chính đáng. Nhưng, như lời Chúa Giê-su đã dạy: “Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực trường tồn đem lại phúc trường sinh” (Ga 6, 27). Mỗi người cần tìm ra những giá trị vĩnh cửu ngay trong cuộc đời trần thế. Được hiện hữu trong thế giới này là một cơ hội lớn và chúng ta có đủ tự do và ý chí để quyết định giá trị đời mình.
Đức Giê-su mời gọi chúng ta “bán hết” những gì mình có chứ không phải bán một phần hay một nửa, nghĩa là khai thác hết tiềm năng và cống hiến nhiệt tình “kho báu” của mình cho nhân loại. Nhà văn Nga Lep Tôn-xtôi cũng đã từng nói: “Đời người ta ai cũng sống có một lần, phải sống một lần sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì một dĩ vãng ti tiện và đớn hèn…”. Đạt được hạnh phúc mai sau hay không là tùy thuộc vào thái độ sống của ngày hôm nay. Ước gì mỗi người chúng ta có được thái độ khôn ngoan của người tìm kiếm kho báu trong Tin Mừng Matthêu (Mt 13, 44-46) là làm phát sinh tối đa hiệu quả của kho báu trong mình và vươn tới nắm giữ “Kho Báu Vĩnh Cửu” là chính Chúa.
Hạt Mít
|