Vào một buổi chiều nọ, bầu trời đen nghịt như muốn đổ cơn mưa, không khí lạnh tràn về báo hiệu tiết trời dần chuyển lạnh. Trong căn phòng nhỏ, Mai - một cô gái với thân hình gầy guộc, tiều tụy đang nằm bất động và hoàn toàn bất lực trước mọi sự.
Từ một cô cái trẻ đầy sức sống, năng động, nhiệt huyết, Mai bỗng chốc tàn lụy bởi căn bệnh ung thư xương quái ác. Dáng vẻ đầy đặn, sức khỏe dồi dào và lòng hăng say ngày nào giờ chỉ còn là hoài niệm. Cô bị sốc, một cú sốc tưởng chừng như giết chết cuộc đời cô. Nhưng lạ lùng thay, chính trong giây phút tuyệt vọng của bệnh tật mà Cô bắt gặp được ánh mắt nhân từ trên khuôn mặt đầm đìa máu của Giêsu, Ngài đang lê từng bước vác thập giá lên đỉnh đồi Gongotha. Cô đã bật khóc, giọt nước mắt đau khổ, trách móc, hờn dỗi trở thành giọt nước mắt của hạnh phúc, của niềm vui, và rồi cô đã “cảm” và đón nhận “bệnh tật như một món quà”.
Căn bệnh càng ngày càng hành hạ thân xác cô, với những cơn đau triền miên, âm ỉ như đang rỉa vào từng làn da thớ thịt, nhưng Cô đã cố gắng chịu đựng. Rồi một ngày không xa, sự cố gắng đó đã làm cho bệnh phát tác nặng hơn, lúc này Cô phải cấp cứu tại bệnh viện. Thời gian này Cô cảm nghiệm được tình yêu Chúa dành cho Cô càng rõ nét hơn. Ngài không bỏ mặc những lúc Cô đau đớn, mà luôn đồng hành, thêm sức để Cô vượt qua tất cả.
Cuộc đời Cô không được như bao bạn bè cùng trang lứa. Nhìn bề ngoài có vẻ là con nhà có điều kiện, có nhiều bạn bè thân thích, thế nhưng bên trong là sự cô đơn và thiếu thốn. Có lần cô thầm ước có được chiếc bánh sinh nhật vào ngày mình chào đời mà chẳng có, ước đón nhận được những lời chúc tốt đẹp từ người thân và bạn bè mà cũng chẳng thấy. Tuy nhiên điều đó bây giờ đối với Cô không còn quan trọng nữa, vì Cô đã có món quá quý giá là Đức Giêsu - Người luôn theo sát bên cạnh Cô trong mọi biến cố vui buồn, đặc biệt trong những cơn đau mà hằng ngày Cô phải chịu đựng. Và hôm nay đây, Cô lại đón nhận được tình thương và sự cảm thông từ một người bạn mới. Cô bất ngờ và không sao cầm nỗi cảm xúc, nước mắt tuôn trào và con tim không nói nên lời. Đó chính là nguồn động lực, là khởi điểm để rồi Cô sẵn sàng cất bước lên đường làm chứng cho Chúa qua căn bệnh của mình. Cô biết, khó khăn vẫn còn đó và không ngừng tiếp diễn, nhưng Cô vui vẻ đón nhận tất cả như “Món quà”, để tiếp nối sứ mạng cứu độ của Thầy Chí Thánh Giêsu. Kể từ giờ phút đó, Cô ý thức và can đảm thực thi sứ mạng của mình trong mỗi giây phút của ngày sống, với tâm tình phó thác, tin tưởng vào sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa tình yêu. Và trong niềm hạnh phúc dâng trào, Cô đã thốt lên:
“Tất cả đều là quà tặng”, bởi những điều xảy đến cho con người không nằm ngoài bàn tay yêu thương quan phòng của Thiên Chúa. Tạ ơn Chúa, vì mỗi sáng thức dậy con còn được hít thở bầu khí trong lành, được sưởi ấm bằng những tia nắng ấm áp, lại được cùng Ngài vác Thập giá ngang qua căn bệnh mà Ngài gửi đến cho con. Xin cho con luôn biết phó thác cuộc đời cho Chúa, quẳng đi mọi lo âu phiền muộn mà bước tiếp trên chuyến hành trình trờ về Nhà Cha. Xin cho con luôn biết sống tâm tình tạ ơn và đón nhận mọi hoàn cảnh, biết tìm sự ủi an nơi Chúa trong khi vác Thánh giá, để danh Chúa được lan rộng nơi môi trường mà con hiện diện.
Hạt Cải, MTG Vinh
|