Vậy thái độ của chúng ta phải chăng là: hãy chờ đợi và sẵn sàng đón nhận bất cứ điều gì xảy đến như là một quyết định của chính Thiên Chúa, còn ta thì hãy tin tưởng mà thưa lên: “Con sẽ phải làm gì tiếp theo, lạy Chúa?”.
Thánh Giuse vẫn luôn được sứ thần Thiên Chúa chỉ dẫn trong giấc mơ, việc đó tưởng chừng là ơn riêng của Thánh Cả, nhưng ta hoàn toàn có thể tin rằng, đứng trước sứ mạng khó khăn là chăm sóc Đức Maria cùng với Hài Nhi Giêsu, hẳn Thánh Giuse phải luôn sống trong cầu nguyện với tâm tình: “Lạy Chúa con phải làm gì?”. Vì luôn sống tâm tình cầu nguyện, đợi chờ, và sẵn sàng hành động như thế mà thánh Giuse dễ dàng nhận thấy quyết định của Thiên Chúa dù chỉ trong giấc mơ. Thánh Giuse chính là mẫu gương về việc chờ đợi quyết định của Thiên Chúa, và sau đó là tin tưởng thi hành không chút thắc mắc, hay hoài nghi.
Nếu bạn là người trẻ, hãy nhớ đến những vị chân phước trẻ tuổi cùng thời với chúng ta. Đó là Carlo Acutis, là Chiara Badano, cả hai vị đều mang trong mình căn bệnh quái ác đã lấy đi thanh xuân cùng với biết bao mộng ước của các ngài. Nhưng thái độ của các vị thật tuyệt vời khi thốt lên rằng: “Nếu Chúa muốn!”. Đúng rồi, nếu Chúa muốn nếu Chúa đã quyết định như vậy các vị sẽ đón nhận, sẽ làm cho điều đó sinh hoa trái.
Tôi nghĩ rằng, các vị thánh được ban cho Giáo Hội, không phải để chúng ta đặt các ngài lên bàn thờ và hằng ngày trưng hoa thắp nến. Nhưng các vị thánh được ban để chúng ta bắt chước các ngài, các ngài trở thành động lực và là đấng chuyển cầu cho chúng ta trong hành trình nên thánh mỗi ngày. Ước gì chúng ta cũng xác tín như chàng sĩ quan Inhaxio sau này trở thánh vị thánh sáng lập dòng Tên: “Các vị làm được thì tôi cũng làm được”.
Giờ đây, bạn có thể nói với tôi, để sẵn sàng đón nhận những bất ngờ xảy đến với chúng ta thật là khó, phải không? Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng Thiên Chúa không bao giờ đòi hỏi một điều quá sức chúng ta. Ngài đã chuẩn bị cho ta thực hành tinh thần sẵn sàng đó mỗi ngày đấy bạn nhé!
Biết bao lần, tôi thở dài ngao ngán khi thức dậy với cái đầu đau nhức, tôi buồn bã vì còn biết bao việc phải làm trong ngày, tôi không sẵn sàng! Nhiều lần tôi tỏ vẻ bực bội khi nhìn ra trời mưa với vẻ tiếc nuối mất toi ngày cuối tuần đi chơi với bè bạn, tôi đã không sẵn sàng đón nhận. Rất nhiều lần trên đường đi làm, chỉ là cái đèn đỏ, tiếng còi, hay chút va quyệt nhẹ vì tắc đường, khiến tôi cáu gắt, la lối, tôi chưa sẵn sàng đón nhận.