SỰ VÔ CẢM - TƯỜNG RÀO TRONG CON TIM
(Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXVI - TNC)
Cây Bút Chì, MTG Vinh
LỜI CHÚA: Lc 16, 19-31
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: "Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các Thiên Thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đàng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
'Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này'. Abraham nói lại: 'Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn từ đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ bên đó qua đây được'.
Người đó lại nói: 'Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này'. Abraham đáp rằng: 'Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các ngài'. Người đó thưa: 'Không đâu, lạy cha Abraham, nhưng nếu có ai trong cõi chết hiện về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải'. Nhưng Abraham bảo người ấy: 'Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu'".
SỰ VÔ CẢM - TƯỜNG RÀO CON TIM
Tin Mừng Chúa nhật tuần trước, Chúa Giêsu đưa ra dụ ngôn “người quản gia bất lương” dạy chúng ta biết cách sử dụng của cải trần gian sao cho khôn ngoan để lo liệu cho hậu vận tương lai. Tin mừng Chúa nhật XXVI Thường niên C hôm nay, Chúa Giêsu cũng đưa ra một dụ ngôn liên quan đến của cải, với sự xuất hiện của hai nhân vật là người phú hộ và Ladarô nghèo khó, nhưng lại là lời cảnh cáo nghiêm khắc cho những kẻ giàu có mà lại dửng dưng trước sự thống khổ của tha nhân.
Chúa Giêsu đã đưa ra một dụ ngôn phác họa bức tranh tương phản giữa hai cuộc đời, hai số phận khi còn sống và tình thế đảo ngược khi họ chết đi. Hai nhân vật hiện lên như hai thế giới tách biệt nhưng song song với nhau. Ông phú hộ thuộc về thế giới cực kỳ xa hoa dư dật. Ông mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình với cao lương mỹ vị. Còn anh Lazarô thì đại diện cho thế giới thiếu thốn đến thê thảm của người cùng khốn: “Nằm trước cổng, mụn nhọt đầy mình, thèm được những thứ trên bàn ăn của viên phú hộ rơi xuống ăn cho no cũng không được. Chỉ có mấy con chó đến liếm ghẻ chốc anh ta”. Hai con người ấy chỉ cách nhau bằng một cái cổng, thế nhưng, giữa hai trái tim lại có một tường thành sâu xuống vực thẳm kéo dài tận trời cao do người phú hộ tạo ra.
Tin Mừng không miêu tả người phú hộ là kẻ ác ôn, đã vơ vét của cải một cách mờ ám, đã chiếm đoạt, đã bóc lột một cách bất chính nhưng Tin Mừng lên án sự thờ ơ của ông. Dù không chống lại Thiên Chúa, không đàn áp kẻ nghèo, tuy nhiên, qua thái độ vô tâm và vô cảm, ông được xem như một người bất cần Thiên Chúa, lãng quên tha nhân và thiếu khả năng yêu thương. Còn với nhân vật Lazarô, Tin Mừng cũng không nói anh đã làm được điều gì lớn lao, có ích cho người khác. Thế nhưng, Tin Mừng diễn tả anh là một trong những kẻ nghèo khổ biết nhẫn nại chịu đựng cảnh khốn cùng và đầy lòng tin tưởng vào Thiên Chúa. Khi Lazarô nằm lê lết trước cửa nhà ông phú hộ Khi sự khát khao của Lazarô không được chạm tới lòng thương cảm của ông phú hộ thì nó lại được gặp gỡ Lòng Thương Xót của Thiên Chúa. Ðây là lần duy nhất trong tác phẩm, Luca đã đặt cho nhân vật trong bài dụ ngôn một tên. Lazarô lở lói, bị vứt ở cổng nhà người phú hộ từ ngữ Lazarô có nghĩa là “Thiên Chúa cứu giúp”. Tác giả Luca muốn nói rằng: những con người nghèo khó là những kẻ đang cần được và sẽ được Thiên Chúa cứu giúp.
Chúa Giêsu kể tiếp dụ ngôn với sự đảo ngược tình thế của hai nhân vật sau khi họ chết đi. Ladarô kẻ ăn xin xưa kia trên trần gian, nay được thiên thần đem vào lòng Abraham, hưởng phúc vô tận. Còn viên phú hộ, trái lại, trước đây hưởng thụ giàu sang chẳng đoái hoài gì đến người nghèo nằm trước cửa nhà mình, nay phải ở dưới âm phủ, phải chịu cực hình trầm luận. Chúa Giêsu dùng những hình ảnh, những tư tưởng người Do Thái đương thời, để nói về thế giới bên kia cho người ta hiểu. Người Do Thái quan niệm rằng các người công chính sau khi chết, sẽ được các thiên thần đưa lên trời dự tiệc, giữa cộng đoàn dân Chúa có tổ phụ Abraham chủ tọa. Còn những kẻ ác nhân thì phải xuống hỏa ngục chịu lửa thiêu đốt đời đời, chịu một khoảng cách vô tận với Giavê và tổ phụ Apraham. Cái vực thẳm bất khả vượt qua ở trong hỏa ngục là khoảng cách mà chính ông phù hộ đã tạo ra với Thiên Chúa và với những người cùng khốn như Lazarô. Đáng lẽ ra, ông phú hộ giàu có, đó là cái Phúc của ông, nhưng ông đã không biết sử dụng của cải một cách đúng đắn. Như thế, từ bài Tin Mừng ta có thể thấy rằng “của cải cộng với sự vô cảm” đã tạo nên vách ngăn giữa người giàu và người nghèo, khoảng cách giữa những trái tim, sự đồng cảm giữa các tâm hồn. Thực tế cho thấy, nhiều người giàu có nhiều nỗi sợ khi nghĩ về đống của cải mà mình đang sở hữu. Càng có nhiều nỗi sợ, họ càng đào thêm nhiều hố sâu để chôn chặt, xây nên nhiều bức tường cao để tạo sự an toàn cho bản thân. Của cải vô hồn nhưng lại có những lý lẽ rất quỷ quyệt và ma mãnh. Nó chính là cội rễ của những mối tội đầu và là cửa dẫn người ta đến hố diệt vong đời đời.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu,
Có quá nhiều thứ đang bóp nghẹt và bủa vây trái tim chúng con.
Chúng con hì hục xây những bức tường ngăn cách với tha nhân
bằng một cái nhìn thờ ơ, một câu nói lãnh đạm, một hành động bàng quan.
Xin Chúa ban cho chúng con biết can đảm phá bỏ dần dần
những gì đang ngăn cách giữa “con tim với con tim”
để tình liên đới giữa người với người ngày càng sâu đậm.
Chúng con tin rằng: Với tình yêu và lòng cảm thương,
chúng con sẽ làm cho thế giới này “đầy Chúa”
bởi nơi nào có tình yêu, nơi đó có sự hiện diện của Chúa. Amen.
|