TỪ BỎ VÀ VÁC THẬP GIÁ - ĐÔI CHÂN SONG HÀNH
(Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXIII - TNC)
Cây Bút Chì, MTG Vinh
LỜI CHÚA: Lc 14,25-33
Có rất đông người cùng đi đường với Đức Giêsu. Người quay lại bảo họ: “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được. Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không? Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo: “Anh ta đã khởi công xây mà chẳng có sức làm cho xong việc”. Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống, bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng? Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hòa. Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được”.
SUY NIỆM:
Thông thường trong cuộc sống, khi chúng ta theo đuổi một thứ gì đó, ví dụ như sự nghiệp, ước mơ, đam mê, một con người, thì ta thường có kỳ vọng nhận lại được những gì mà mình đã đặt mục tiêu ra trước đó. Thế mà hôm nay, Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng nếu ai muốn theo Người thì không những không nhận lại được những gì như mình mong muốn mà ngược lại phải từ bỏ mọi sự và còn vác thêm cây thập giá trên vai suốt mọi ngày sống trong cuộc đời nữa.
Thánh sử Luca thuật lại rằng có rất đông người đi theo Chúa Giêsu. Họ tháp nhập vào hành trình tiến lên Giêrusalem nhưng lại mang tâm thức và sự kỳ vọng sai lạc về sứ mạng của Người. Họ tưởng Người sắp đi lãnh đạo cuộc cách mạng chống lại đế quốc Rôma giành độc lập theo chủ nghĩa Thiên Sai Do Thái. Để đám đông khỏi bị ảo tưởng về sứ vụ cứu thế của mình, Chúa Giêsu đã đưa ra hai điều kiện tiên quyết mà người môn đệ phải thực thi: một là từ bỏ mọi sự, kể cả chính mình và hai là vác Thập Giá mình mà theo Người.
Thiên Chúa mời gọi, con người tự do đáp trả và con người có thể nói tiếng không với Người. Tuy nhiên, Chúa Giê-su nhắc nhở rằng nếu chấp nhận bước theo tiếng gọi của Chúa, con người phải từ bỏ cách triệt để tất cả những gì có thể là thân thương, yêu quý nhất, kể cả mạng sống mình để trở thành người môn đệ thực thụ của Chúa: “Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được”. ‘Những gì mình có ở đây có thể là của cải vật chất, nhưng cũng có thể là thời gian, tài năng, sức khỏe và năng lực. Sự từ bỏ mà Chúa Giê-su nhắm tới là thái độ quy phục Thiên Chúa của chúng ta và chọn lựa căn bản mà chúng ta đưa ra khi phải đi đến một quyết định. Như vậy, Chúa Giêsu đã chỉ ra một bậc thang giá trị: Thiên Chúa là đối tượng ưu tiên và là đích điểm cho mọi chọn lựa lớn nhỏ trong cuộc đời con người. Thêm vào đó, khi đã thực hiện được hành động từ bỏ, thì những ai muốn làm môn đệ của Chúa Giêsu phải vác Thập Giá đi sau Đấng đã vác Thập Giá để cộng tác với Người trong sứ mạng cứu độ thế giới. Những đòi hỏi ở trên cho thấy rằng hành trình của người môn đệ quả là một thách đố lớn lao. Chính vì thế, Chúa Giêsu đã bảo người ta phải suy nghĩ, cân nhắc thật kỹ trước khi chấp nhận tiếng gọi của Thiên Chúa. Người đưa ra hai dụ ngôn thiết thực để minh họa lời cảnh báo. Như người muốn xây tháp, như vua sắp đi giao chiến, phải suy tính kỹ lưỡng kẻo tháp xây không nổi, đánh trận sẽ thua, khiến không những bị cười nhạo mà còn phương hại đến mạng sống.
Như vậy, từ bỏ chính mình và vác Thập Giá là “đôi chân” để bước theo Đức Kitô. Cả hai hành động phải cùng song hành với nhau. Chúa Giêsu không bảo chúng ta từ bỏ hết mọi sự để đi không cho khỏe nhưng từ bỏ mọi thứ, kể cả chính mình để vác Thập Giá bằng “sức mạnh của Thiên Chúa”, không phải cậy dựa vào sức lực của ta. Con người làm mọi sự thường chỉ để tìm kiếm hình bóng của mình, vun vén cho bản thân và quy hướng tất cả về mình. Trong mọi suy nghĩ, lời nói, việc làm, chúng ta hay nghĩ cho bản thân mình trước khi quy hướng về Thiên Chúa. Chúng ta làm mọi việc để “ý con được thực hiện” chứ không phải “ý Chúa được thể hiện dưới đất cũng như trên Trời”. Ít ai thoát ra khỏi được guồng xoáy ấy nếu không có ơn Chúa trợ giúp và nếu không tập luyện để vượt thắng bản thân. Khi chúng ta đã thực sự bỏ được mình thì chúng ta được “giải phóng” khỏi mọi sức nặng kéo ghì Thập Giá và làm chậm những bước chân của chúng ta. Ai ra sức vun vén và thu góp cho bản thân mình ở đời này thì sẽ có nguy cơ tuột mất sự sống đời sau là rất cao. Còn ai quên đi bản thân mình, chỉ biết một việc cần thiết là vun vén cho Thiên Chúa và xây dựng Nước Trời thì phần thưởng nhận được không gì ở trần gian này có thể so sánh hay mua lấy được (x. Mc 10,29-30).
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu,
Ai trong chúng con cũng có kinh nghiệm từ bỏ.
Bỏ cái này để chọn cái kia.
Thế nhưng, hầu hết những từ bỏ của chúng con
không phải là hành động Từ bỏ của Tin Mừng.
Cũng có những khi chúng con từ bỏ một thứ gì đó
để đáp trả lại tiếng Chúa trong lương tâm.
Nhưng sao những lúc đó,
chúng con cảm thấy đau đớn và giằng co quyết liệt.
Từ bỏ ý con để vâng theo ý Chúa quả là khó khăn!
Xin Chúa gia tăng sức thiêng
để nguồn nội lực trong con đủ mạnh
để con có một “bản năng thiêng liêng bén nhạy”
trước việc thi hành thánh ý của Chúa
mọi nơi và mọi lúc trong cuộc đời. Amen.
|