CỬA HẸP MỞ RA CHÂN TRỜI VĨNH CỬU
(Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXI - TNC)
Cây Bút Chì, MTG Vinh
LỜI CHÚA: Lc 13, 22-30
Khi ấy, Chúa Giêsu rảo qua các đô thị và làng mạc, vừa giảng dạy vừa đi về Giêrusalem. Có kẻ hỏi Người rằng: “Lạy Thầy, phải chăng chỉ có một số ít sẽ được cứu độ?” Nhưng Người phán cùng họ rằng: “Các ngươi hãy cố gắng vào qua cửa hẹp, vì Ta bảo các ngươi biết: nhiều người sẽ tìm vào mà không vào được. Khi chủ nhà đã vào và đóng cửa lại, thì lúc đó các ngươi đứng ngoài mới gõ cửa mà rằng: ‘Thưa ngài, xin mở cửa cho chúng tôi’. Chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: ‘Ta không biết các ngươi từ đâu tới’. Bấy giờ các ngươi mới nói rằng: ‘Chúng tôi đã ăn uống trước mặt ngài và ngài đã giảng dạy giữa các công trường chúng tôi’. Nhưng chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: ‘Ta không biết các ngươi tự đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt ta’. Khi các ngươi sẽ thấy Abraham, Isaac, Giacóp và tất cả các tiên tri ở trong nước Thiên Chúa, còn các ngươi bị loại ra ngoài, nơi đó các ngươi sẽ khóc lóc nghiến răng. Và người ta sẽ từ đông chí tây, từ bắc chí nam đến dự tiệc trong nước Thiên Chúa. Phải, có những người sau hết sẽ trở nên trước hết và những người trước hết sẽ nên sau hết”.
SUY NIỆM:
Từ xưa đến nay, con người vẫn không ngừng dùng trí khôn để tìm kiếm câu trả lời cho vận mệnh, chung cục của đời mình: “Chết đi sẽ về đâu? Làm sao để được cứu rỗi?”. Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay cũng đề cập đến nỗi bận lòng sâu thẳm này của con người, đồng thời, đưa ra câu trả lời có tính chất cứu độ của Đức Kitô – Vị Thiên Chúa làm người.
Thánh Luca thuật lại rằng trên đường Chúa Giêsu tiến lên Giêrusalem để hoàn thành sứ mạng cứu độ, Người đã rảo qua các làng mạc và đô thị để giảng dạy, đánh thức vùng tối trong tâm thức của những người Do Thái đương đại. Bấy giờ, có kẻ mới hỏi Người: “Lạy Thầy, phải chăng chỉ có một số ít sẽ được cứu độ?”. Chúa Giêsu không trả lời trực tiếp những người được cứu sẽ nhiều hay ít. Người chỉ thản nhiên răn dạy: “Hãy đi qua cửa hẹp mà vào” (Lc 13, 24). Câu trả lời tuy gián tiếp nhưng đã đủ để khai sáng cho những tâm hồn nhạy bén vào lời Người. Thông thường, muốn vào bất cứ nơi nào, chúng ta phải đi qua cửa. ‘Cửa’ trong ngữ cảnh này cũng có thể hiểu là lối đi, con đường. Có cửa dẫn đến sự sống và có cửa dẫn vào sự chết. Muốn vào Nước Trời thì cũng phải đi qua một cánh cửa, bước trên một con đường. Chúa Giêsu dạy chúng ta hãy đi cửa hẹp mà vào, có nghĩa là chúng ta phải thu mình lại, từ bỏ mình, phải phấn đấu, cố gắng, phải đặt mình trong kỷ luật, phải luôn kiên nhẫn trong thử thách. Người cũng mặc khải rằng rất ít người tìm được cửa hẹp và có nhiều người muốn vào nhưng không vào được, vì phải chiến đấu rất quyết liệt và không thể chiến đấu đến cùng. Họ bỏ dở dang lời tuyên xưng đức tin, họ thả trôi lương tâm giữa lưng chừng cuộc đời.
Để giúp người hỏi hiểu rõ hơn về thực tại Nước Trời, Người dùng một dụ ngôn để nói với họ. Người ví ngày chung cục như hành động của một vị chủ nhà đứng dậy và khóa cửa lại, trong khi nhiều người còn đứng ở ngoài bắt đầu gõ cửa xin vào. Họ nhớ lại và nói với chủ nhà: “Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi” (Lc 13,27). Liệu đặc ân đã từng được ăn uống, đã từng được nghe giảng có đủ để giúp họ vào Nước Trời được không? Không biết trong quá khứ họ đã sống như thế nào nhưng có một điều mà chúng ta dám chắc rằng cuộc sống hiện tại họ đã ra bê bối đến nỗi ông chủ kia phải dứt khoát thốt lên: “Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!” (Lc 13,27). Lời cảnh cáo nghiêm khắc của Đức Kitô giờ đây áp dụng cho chính chúng ta, những người được lãnh nhận phép Rửa, được liệt vào hàng con cái Thiên Chúa, được chia sẻ bàn tiệc Thánh Thể cùng Người và trong Người. Nếu chúng ta nài nỉ van xin: “Chúng con đã từng được rửa tội, đã từng đi tham dự thánh lễ, đã từng thuộc một số kinh, đã từng đi xưng tội” thì bấy nhiêu thực hành ngắn ngủi và hời hợt ấy không đủ để bù đắp cho hàng đống tội đồ mà chúng ta trót phạm trong cuộc sống.
Chúng ta cần ý thức rằng cánh cửa Nước Trời vốn đã hẹp giờ đây lại đóng kín với những kẻ làm điều bất chính. Cho nên, lời mời gọi hoán cải để bước vào ‘cánh cửa công chính’ ngày càng trở nên cấp bách. Nếu chậm trễ chỉ trong một tích tắc thôi thì chúng ta đã mãi mãi không thể bước vào trong và tận hưởng những điều tốt đẹp của cuộc sống phía sau cánh cửa định mệnh kia. Ở ngoài mà khóc lóc trong tuyệt vọng, nghiến răng cắn xé số phận, vật vã than van thì nào có ích gì? Đã quá trễ cho một cuộc đời, vì thế, chúng ta hãy sống công chính và sẵn sàng trong mỗi giây phút hiện tại này. Đã một lần có diễm phúc được gặp Đức Kitô, đã một lần quen biết Người thì hãy trở nên “thân thiết” đến nỗi chẳng có gì có thể tách ta ra khỏi tình yêu của Người, kể cả bắt bớ, bách hại và sự chết.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu,
Ngày nay có nhiều người nói rằng chỉ cần tin Chúa là đủ
Chỉ cần giữ đạo tại tâm, chẳng cần thể hiện bằng hành động.
Cứ rảo bước trên con đường rộng rãi mà thế gian bày ra trước mắt mà đi.
Lối suy nghĩ đó đang ngày càng len lỏi sâu vào tâm thức của chúng con.
Xin Chúa khai thông trí lòng
Để chúng con phân biệt cách tỏ tường:
Cửa rộng là ham dễ dãi, cửa hẹp là theo kỷ luật và phép tắc
Cửa rộng là gian lận để kiếm lợi, cửa hẹp là trung thực với mọi thứ
Cửa rộng là đối xử tùy đối tượng, cửa hẹp là tử tế với hết mọi người.
Cửa rộng là giành giật cho mình, cửa hẹp là trao ban cho người khác.
Cửa rộng là đánh bóng bản thân, cửa hẹp là khiêm tốn như ‘mình là’.
Cửa rộng là chửi bới cho bõ tức, cửa hẹp là nhẫn nhịn mấy cũng chưa đủ
Cửa rộng là nịnh hót cấp cao, cửa hẹp là tôn trọng người trên đúng mức.
Cửa rộng là ngoại tình hoặc ly hôn, cửa hẹp là chung thủy trọn đời.
Cửa rộng là chỉ đầu tư bằng cấp, cửa hẹp là ưu tiên việc học giáo lý.
Cửa rộng là bỏ đi lễ để giải trí và ngủ nghỉ, cửa hẹp là tham dự thánh lễ dù bất cứ giá nào.
Cửa rộng là chối đạo để được tiến thân, cửa hẹp là trung thành với đức tin dù thiệt thòi.
Cửa rộng là giữ đạo trên môi miệng, cửa hẹp là vừa giữ đạo tại tâm vừa thực hành đạo cách nhiệt thành.
Lạy Chúa, bấy nhiêu cửa hẹp phía trên
nào có mấy ai trong chúng con giơ tay chọn hết?
Là con người yếu đuối, cửa rộng cửa hẹp chúng con cào bằng.
Xin Chúa thêm sức để chúng con đủ kiên vững
mà bước vào các con đường hẹp,
bởi cứ đường rộng mà phóng lên phía trước
thì rồi ra “những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu,
và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót” (Lc 13, 30). Amen.
|