Có ba thứ gánh chính trong đời:
Gánh nặng công việc, bệnh tật. Gánh nặng ấy từ những lao công thường ngày của con người và bệnh tật đến từ tự nhiên sức khoẻ suy yếu, mầm bệnh. Có những yếu tố bên ngoài tự nhiên như lũ lụt, gió bão… Chúng ta không thể tránh khỏi những gánh nặng này.
Gánh nặng đời sống tinh thần. Lo âu, cảm xúc đè nặng. Những hận thù ghen ghét, những đố kỵ, tham sân si. Phiền muộn và cả những nghiện ngập, đam mê tửu sắc. Những gánh nặng tự chuốc vào thân không muốn gỡ ra và cả những gánh nặng không dễ gỡ ra.
Gánh nặng do hậu quả của tội lỗi chúng ta gây nên. Dù muốn hay không, tội nặng hay nhẹ, chúng ta đều có. Hậu quả có thể đến nặng hay nhẹ, hoặc chính lỗi người khác mà chúng ta gánh chịu.
Rất nhiều những gánh nặng đại loại như thế. Chúng ta được mời gọi “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng” (Mt 11, 28). Chúa mời gọi để chúng ta ý thức về gánh nặng của chúng ta có thể làm nhẹ đi, trút bỏ, hoặc thêm sức mạnh để đủ gánh vác. Mỗi chúng ta dù gánh nặng nào cũng là để ý thức thân phận, mỏng giòn, yếu đuối của ta. Cần có Chúa trong cuộc đời, cần có Chúa nguồn vui nâng đỡ, Chúa giải thoát, cứu giúp.
Gánh nặng đôi khi là bài học thao luyện chúng ta nên con người mạnh mẽ, nghị lực, can đảm vác Thánh Giá Chúa. Khuất phục con người yếu đuối của chúng ta để nên con người quả cảm đi tới với những anh chị em đang đau khổ cách này hay cách khác. Qua đời sống gánh nặng học hành, mai kia giúp đời. Qua gánh nặng khó nhọc có kinh nghiệm để sẻ chia. Qua những nỗ lực nghề nghiệp, có cơ hội giúp người đến sau. Không có gánh nặng nào có thể mất khi chúng ta quy chúng về thiện ích cho nhiều người.
Đường đi có Chúa, không nên đi một mình. Dù là đi một mình nhưng vẫn luôn có Chúa là niềm vui. Ở trong niềm vui chúng ta có đủ sức gánh buồn vui trong cuộc sống. Trong niềm vui chúng ta hoàn thành cuộc đời trong Ý muốn Của Thiên Chúa.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan