BỎ TẤT CẢ VÌ CHÚA VÀ TÌM ĐƯỢC TẤT CẢ TRONG NGƯỜI
(Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XIII - TNC)
Cây Bút Chì, MTG Vinh
LỜI CHÚA: Luca 9, 51-62
Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này, Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem, và sai những người đưa tin đi trước Người. Những người này lên đường vào một làng Samaria để chuẩn bị mọi sự cho Người. Nhưng ở đó người ta không đón tiếp Người, bởi Người đi lên Giêrusalem. Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?” Nhưng Người quay lại, quở trách các ông rằng: “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình. Con Người đến, không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”. Và các Ngài đi tới một làng khác. Ðang khi đi đường có kẻ thưa Người rằng: “Dù Thầy đi đâu tôi cũng sẽ theo Thầy”. Chúa Giêsu bảo người ấy rằng: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu”. Người bảo một kẻ khác rằng: “Hãy theo Ta”. Người ấy thưa: “Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã”. Nhưng Người đáp: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”. Một người khác thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã”. Nhưng Chúa Giêsu đáp: “Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng, thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa”.
SUY NIỆM:
Tin Mừng hôm nay thuật lại hành trình Chúa Giêsu đang trên đường đi lên Giêrusalem để bước vào cuộc khổ nạn và phục sinh, xen kẽ vào đó là những câu chuyện mang ý nghĩa sâu sắc cho hành trình của người môn đệ. Phần thứ nhất là bài học về “sự kiên nhẫn”, còn phần thứ hai hàm chứa bài học về “sự từ bỏ”.
Trong văn mạch thứ nhất, thánh Luca kể về câu chuyện Chúa Giêsu sai các môn đệ đi tiền trạm để rao giảng về Nước Thiên Chúa cho những vùng dân cư lân cận. Các ông hăm hở đi vào một làng Samaria, nhưng oái ăm thay, các ông bị họ từ khước. Những người Samaria có cái lý của họ, bởi giữa người Do Thái và người Samaria đã có “mối thù truyền kiếp, không đội trời chung” từ rất xa xưa. Điều này khiền cho “hai người con của sấm sét” nổi giận đùng đùng. Ngay lập tức, các ông “vội vã” đòi sai lửa từ trời xuống thiêu rụi cả làng cho bõ cơn giận. Chúa Giêsu đã nhân cơ hội dạy cho các ông một bài học sâu sắc: “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình. Con Người đến, không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”. Quả thực, Thiên Chúa là Đấng quyền năng vô song, nhưng người không dùng sức mạnh để tiêu diệt toàn bộ kẻ dữ một trật. Người luôn bao dung tha thứ và kiên nhẫn chờ đợi họ sám hối và biến đổi. Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa báo oán, mà là Thiên Chúa tình thương. Hành động báo thù thì vọt ra từ mạch bùn đen của tà thần, còn tha thứ và kiên nhẫn tuôn trào ra từ mạch nguồn Lòng Thương Xót của Thiên Chúa. Như vậy, những ai muốn theo Chúa phải hiền lành để đối xử và phải nhẫn nại để chinh phục các linh hồn. Lối tư duy sử dụng quyền lực để răn đe hay trấn áp người khác là cách hành xử hoàn toàn trái với tinh thần Tin mừng.
Trong mạch truyện thứ hai, thánh sử Luca đã tường tận kể về ba gương mặt đến xin Chúa Giêsu cho họ được tháp nhập vào hành trình của người môn đệ. Chúa Giêsu đã nghiêm nghị muốn họ phải dứt khoát và cương quyết từ bỏ những gì cản trở hành trình của người môn đệ. Chúa đòi buộc những kẻ theo mình phải hiểu rõ và đón nhận những “cái giá” mà Người đòi hỏi họ phải sẵn sàng trả trước khi quyết định theo Người. Một “sự thật” mà Chúa Giêsu muốn thông tỏ cho những kẻ hiếu kỳ về viễn tượng tương lai tươi sáng của việc đi theo Người là “Con cáo có hang, chim trời có tổ; song con người không có chỗ gối đầu”. Hang và tổ là nơi để con vật ăn ngủ nghỉ. Với con người thì đó là nhà. Đó là nơi mọi người mọi vật được an toàn, thoải mái, là chốn bình yên để phục hồi và tăng cường sức lực và tinh thần. Thế nhưng, Chúa Giêsu lại không đảm bảo cho những kẻ theo mình điều thiết yếu ấy. Người không ngần ngại thông báo cho người ta biết rằng đi theo Người là phải chấp nhận cảnh nay đây mai đó, không có một nơi trú ngụ nào cố định. Thêm vào đó, người môn đệ phải sẵn sàng từ bỏ những cản trở từ tương quan gia đình hay những nhu cầu khác, thậm chí đôi khi đó là những điều có vẻ hữu lý nhất. Người theo Chúa cần phải nhìn trước con đường theo Chúa như thế nào để xem thử mình có kiên tâm cùng Chúa đi tới đích của hành trình lên Giêruzalem không. Một khi người ta không lường trước những đòi buộc, họ sẽ dễ dàng thất kinh trước những khó nguy và đứt gánh giữa đường.
Hành trình của chúng ta ngày nay cũng cần phải có những cái nhìn hướng nội để đi sâu vào căn tính của người Kitô hữu. Chúng ta thường hay tính toán những cái giá phải trả khi chấp nhận đi theo Chúa. Có không ít người đã bỏ cuộc khi cảm thấy bản thân bị mất đi nhiều thứ vì mang danh Kitô hữu. Người ta cho rằng “cái giá của việc đi theo Chúa thì quá đắt”, thế nhưng, chẳng mấy người thấu tỏ rằng cái giá của việc không theo Chúa lại đắt hơn trăm ngàn lần. Thử nghĩ xem cuộc đời này không có Chúa chúng ta sẽ ra sao và quỹ thời gian vĩnh cửu mà không được ở bên Chúa thì kinh khủng biết nhường nào!!! Xin Chúa cho mỗi chũng ta có những nhận định đúng đắn để can đảm chọn Người từ đầu cho đến cuối con đường.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu,
Chúng con biết rằng khi đi theo Chúa
Chúng con phải chấp nhận đời sống “không có chỗ tựa đầu”
Cũng không được đảm bảo những vinh hoa phú quý trần gian.
Chính vì những đòi buộc có vẻ “khắc nghiệt” ấy,
Nhiểu khi chúng con chần chừ và do dự,
Bởi cứ mỗi bước chân về phía trước,
Chúng con cảm nhận được “nỗi đau” của sự buông bỏ.
Ước gì chúng con càng tiến lên, đôi chân càng mạnh bước
Lòng trí càng hân hoan.
Xin cho chúng con
Đừng trì hoãn một giây phút nào nữa,
Đừng để bất cứ thứ gì cản lối hành trình của chúng co.n
Xin cho chúng con nếm trải được kinh nghiệm:
“Bỏ tất cả vì Chúa và tìm được tất cả trong Người”. Amen.
|