NGÀY VỀ TRỜI
(Suy niệm Tin Mừng Lễ Chúa Thăng Thiên - năm C)
Cây Bút Chì, Mến Thánh Giá Vinh
LỜI CHÚA: Lc 24, 46-53
Khi ấy, Đức Giêsu hiện ra với các môn đệ và nói : “Có lời Kinh Thánh chép rằng : Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại; phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân về những điều này. “Phần Thầy, Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa. Còn anh em, hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống.” Sau đó, Người dẫn các ông tới gần Bê-ta-ni-a, rồi giơ tay chúc lành cho các ông. Và đang khi chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời. Bấy giờ các ông bái lạy Người, rồi trở lại Giê-ru-sa-lem, lòng đầy hoan hỷ, và hằng ở trong Đền Thờ mà chúc tụng Thiên Chúa.
SUY NIỆM:
Phụng vụ hôm nay mang tâm trí chúng ta từ cõi đất hướng về Quê Trời. Tin Mừng theo thánh Luca thuật lại những khoảnh khắc cuối cùng của Đấng Phục Sinh khi Người ở trần gian. Trước khi chấm dứt sự hiện diện hữu hình của mình giữa nhân loại, Người đã mời gọi các Tông Đồ và từng người chúng ta lên đường ra đi loan báo Tin Mừng cứu độ của Thiên Chúa đến mọi hang cùng ngõ hẻm của thế giới.
Sau khi Phục Sinh, Đức Kitô đã hiện ra với các môn đệ một vài lần để trấn an tinh thần hoảng loạn, củng cố đức tin còn non yếu và tăng thêm nhuệ khí thiêng liêng cho các ông. Khi thấy các môn đệ đã đủ nghị lực và bền tâm vững chí rồi, Người quyết định rời bỏ các ông về phương diện thể lý để từ nay chỉ hiện diện bằng sự quan phòng cho đến tận thế. Người nhắn nhủ: “Phải nhân danh Đấng Kitô chịu khổ hình và Phục Sinh mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân về những điều này”. Quả thật, mọi lời rao giảng của các môn đệ mà không nhân danh Đức Kitô và quy hướng về mầu nhiệm Thương Khó và Phục Sinh của Người thì đó chỉ là những lời trống rỗng của phàm nhân, chẳng có sức cứu độ con người. Đức Kitô đã hoàn thành sứ mạng Chúa Cha trao phó một cách trọn vẹn tuyệt đối. Mọi ơn sủng và những lời Chúa Cha muốn bày tỏ cho nhân loại đều đã được thể hiện trọn vẹn nơi con người của Đức Kitô. Biến cố Người lên trời đánh dấu một sự chuyển mình trong công trình cứu độ của Ba Ngôi Thiên Chúa. Đức Kitô trở về với Chúa Cha, mở ra thời đại của Chúa Thánh Thần như Người đã phán: “Phần Thầy, Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa. Còn anh em, hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống”. Thế rồi, trong tâm thế giơ tay chúc lành, Người đã được rước lên trời trong vinh quang khải thắng và kể từ nay, Người sẽ ở với loài người bằng sự hiện diện linh thiêng siêu việt, không còn trong dáng hình máu thịt nữa.
Biến cố Chúa về trời không có nghĩa là Chúa di cư từ trái đất lên một nơi nào đó trên chín tầng mây nhưng là trạng thái hạnh phúc, vinh quang của cuộc sống vĩnh cửu, biểu hiện sự sống của Ba Ngôi Thiên Chúa. Đó là sự sống viên mãn, không còn bị chi phối bởi không gian thời gian, không vướng bệnh tật, không bận đau khổ và muôn vàn tình trạng khác của kiếp người. Về trời là thay đổi sự sống từ hữu hạn đến vô hạn, từ tạm thời đến vĩnh viễn, từ tương đối đến tuyệt đối. Điều này hoàn toàn trái ngược với những lối tưởng tượng của con người. Chúng ta thường hay suy tưởng rằng, trời hay thiên đàng được diễn tả như một cõi tiên bồng lạc cảnh có cửa vào và được thánh Phêrô giữ cửa. Trên trời thì có ngai tòa Thiên Chúa sáng lạn hào quang hương khói tỏa bay ngạt ngào, có các thiên thần bay lượn hát ca, có các thánh nhân thờ lạy ca tụng Thiên Chúa chẳng khi nào ngơi! Nếu như trời mà cứ theo lối suy tưởng đó thì quyền năng và sự thánh thiêng của Thiên Chúa sẽ chỉ là hữu hạn; đồng thời Chúa Ba Ngôi và sự sống mai hậu không còn là mầu nhiệm cao cả mà con người phải cất công truy tìm lời giải đáp nữa.
Về trời hay về thiên đàng là khát mong sâu thẳm của mỗi người chúng ta sau khi hoàn tất cuộc đời mình cho Chúa và tha nhân. Nếu cuộc đời chúng ta là một lời xác tín thì chắc hẳn ngày vĩnh biệt cõi thế sẽ là “ngày hân hoan về trời”. Ước gì mỗi người chúng ta đều có lòng khao khát những sự trên trời để sống hướng thượng và tìm mọi phương thế tốt nhất để về trời cách an toàn nhất. Như thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, người đã luôn khao khát về trời bằng thang máy của tình yêu, chúng ta hãy tập luyện cho mình một vài nhân đức nào đó để lấy làm phương tiện đặc trưng cho cuộc lữ hành của mình.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu,
Chúng con ước ao cảm nếm hương vị dịu ngọt của nước Trời,
nhưng chúng con lại chưa cố gắng đủ để bay thẳng lên đó.
Chúng con thường sợ hãi khi nghĩ đến “ngày về”,
bởi ngày ấy sẽ cắt đứt sợi dây sự sống nơi trần gian.
và chúng con sẽ đánh mất đi nhiều thứ hấp dẫn và quyến rũ.
Hôm nay ngày Chúa về trời,
xin cho chúng con một lần nữa hướng nhìn trời cao với niềm khắc khoải
Giá như chúng con nhận ra rằng:
“Trong cuộc đời này, không có gì quý giá bằng Chúa.
Sau cuộc đời này, không có gì hạnh phúc bằng việc thấy Chúa
và được sống vĩnh cửu cùng Chúa.”
Ai rồi cũng sẽ có “Ngày về”
Nhưng viễn tượng của ngày ấy khác nhau trùy theo cách sống của mỗi người.
Ước gì chúng con sẽ lìa thế trong bình an và về trời trong hoan hỷ. Amen.
|