Áo trắng ngày nào con rửa tội Được chính cha mẹ lãnh nhận thay Tượng trưng tấm linh hồn con đó Chúa đã dệt nên từ trong nôi
Chiếc áo đẹp nhất cõi trần đời Quà tặng ân ban của Thiên Chúa Quà tặng cao quý của đầu mùa Có thượng khách nào đủ tiền mua
Trải qua thời gian quãng đường dài
Đã nhiều lần bước chân lạc sai
Tấm áo trắng tinh ngày xưa ấy
Giờ đã trở nên thật nhạt phai
Chiếc áo trở thành màu u tối Thấm đượm tội lỗi và vết nhơ Chiếc áo tuy xấu nhất trần đời Nhưng Chúa vẫn không đành bỏ rơi
Hồn con nay bước sang trang mới Chúa giặt chiếc áo nhơ nhớp rồi Tác động thêm sức tình biến đổi Để áo tâm hồn được trinh trong.
Maria Cát Trắng
|