Mới hôm nào mắt đẫm lệ tuôn rơi
Áo dòng mới bước chân vào Tập Viện
Tất cả chị em, chung một điểm hẹn
Trang sử cuộc đời, mỗi người một thế giới
Khung trời yêu thương, tiếng Chúa gọi mời
Chết cho thế gian, mặc tâm hồn mới
Thời gian trôi như nước chảy dòng đời
Năm ân phúc dạt dào những mong đợi
Mà giờ đây phút cuối đã tới nơi
Nỗi lòng trào dâng chẳng nói nên lời
Khúc tri ân, xin vang mãi khôn vơi
Khép cửa Tập Một, mở vào Tập Hai
Hành trang sứ vụ rộn rã trên vai
Sao hồn ai còn lo toan, bối rối?
Tiếng Thầy vang: “Ơn Ta đủ cho rồi!
Hãy vững tâm để con được sai đi
Tới mọi chân trời chẳng sợ hãi chi”
Vâng lời Thầy, ai cũng vững tâm trí
Rồi chị em thổn thức cảnh chia ly
Chung một mái nhà, chia ra muôn ngả
Tới mọi miền đất vốn dĩ lạ xa
Thời gian trôi: “nơi này ôi thương quá!”
Cộng đoàn yêu thương, tình người lan tỏa
Nhưng tới lúc phải xem lại thành quả
Sáu tháng tông đồ trôi đi vội vã
Chia tay nơi ấy ta trở về nhà
Tập Viện mái trường yêu sao yêu quá!
Cứ ngẩn ngơ với giấc mơ sứ vụ
Đã qua rồi, sao vẫn cứ lãng du?
Thời gian này để học tiếp đời tu
Chuẩn bị lãnh nhận “Giao Ước Thiên Thu”
Ngày hạnh phúc cuộc giao duyên đất trời
Đức Kitô sẽ trở thành mối lợi
Hồn lâng lâng trước thiên ân cao vời
Bao ngày tháng mong chờ nay đã tới
Nghĩ về mẹ cha bao năm mong đợi
Cùng con gái tiến lên giao ước mới
Bỗng nghe tin Covid đã tới nơi...
Cách ly xã hội có lẽ chẳng được mời
Lòng thổn thức giọt lệ cứ tuôn rơi
Quỳ cầu nguyện cho tình hình đổi mới
Nhưng tiếng Người lại vang lên gọi mời:
“Ký thác vào Thầy, an yên bước tới
Chỉ mình Ta là đủ cho con rồi!”
Gạt dòng lệ, còn nóng hổi người ơi!
Đón nhận tất cả với tinh thần mới
Nhưng hy vọng vẫn chẳng hề vơi
Ngày mai tôi tiến lên Giao Ước Mới!
Cây Bút Chì - Tập Viện MTG Vinh
|