Trong yêu thương con hướng về Ấn Độ
Đang gồng mình gánh chịu những đau thương
Bão Covid đe dọa cả đêm trường
Và ẩn mình trong cả giấc mộng trẻ
Lời đứa bé cứ hồn nhiên thỏ thẻ
Ba ơi ba gọi mẹ dậy đi ba
Khi mẹ dậy, con sẽ không đòi quà
Con sẽ ngoan, không làm mẹ buồn nữa
Giọng đứa bé òa lên trong nức nở
Mẹ yêu ơi! Sao đành nỡ bỏ con
Sao để con mồ côi khi còn nhỏ
Bóng chiều về, con biết cậy nhờ ai
Ở ngoài kia tử thi vẫn xếp dài
Những mong đợi ngọn lửa hồng hóa kiếp
Đốt tiêu tan những đớn đau khủng khiếp
Nước sông Hằng xóa sạch nỗi âu lo
Người ra đi nhưng tình vẫn còn đó
Nỗi đau này biết bao giờ mới nguôi
Cánh chim kia mỏi cánh bởi lạc loài
Nhưng người Ấn không bao giờ lẻ bóng
Dẫu biết rằng cửa sân bay đã đóng
Nhưng ta đến với ngàn vạn yêu thương
Niềm cảm thông chất chứa trong tim nồng
Ta sẽ đến trong tin yêu hành động
Cùng chung tay khơi dậy nguồn sức sống
Xua mây mù xua bóng tối tử thần
Để nụ cười thay ngàn vạn nước mắt
Và hạnh phúc thay muôn ngàn khổ đau
Anna Thái Hoàn - MTG Vinh
|