
Như hoa, cần có nắng
Con cần Chúa mỗi ngày
Vì hồng ân được tặng
Con quyết sẽ đổi thay
***
Mùa chay, là thế nào hở Mẹ?
Sao con thấy, có u buồn ở quanh
Không còn thấy, có mấy ai tung hoành
Họ nói nhỏ, để làm gì vậy Mẹ?
Đố con biết, sao người ta nhỏ nhẹ?
Cảnh dương trần, bước vào cõi lặng thinh
Con hãy nhớ, tất cả vì chữ “Tình”
Nơi Đấng đã, ban cho con hơi thở
Mẹ nhắc con, khắc vào tim mối nợ
Trọn duyên nồng, với mối tình Giêsu
Hãy sống đẹp, giây phút của đời tu
Con hưởng trọn, nụ cười vui ngày mới
Con Mẹ ơi! Mùa chay là mối lợi
Dẫu cảnh buồn, nhưng lòng vẫn vui thay
Mùa vỏn vẹn, tròn trĩnh bốn mươi ngày
Giọng trầm xuống, lắng nghe điều Chúa nói
Nắng trên đồi, khẽ nghiêng mình chiếu rọi
Giúp ta nhìn, gội rửa cõi lòng nhơ
Xoá làn mây, bụi khói giăng mịt mờ
Để thấy Chúa, luôn song hành tiến bước
Mùa chay về, có ngàn thứ linh dược
Giúp con khoẻ, bồi dưỡng đời tâm linh
Tạ ơn Chúa, con hãy cháy hết mình
Chọn số lớn hơn bốn mươi ngày đó
Hướng lòng về, Can-vê chiều lộng gió
Nhớ bóng hình, trên Thập Tự chiều nao
Maria, lòng khắc khoải tự hào
Dẫu đau đớn, nhưng một niềm tin vững
Bốn mươi ngày, Thiên Chúa thương tạo dựng
Cho con người, xoá bỏ kiếp đi hoang
Quay trở về, với lối sống chu toàn
Để chạm khoác, áo tình yêu vĩnh cửu.
Maria Bi Sầu, Thanh Tuyển MTG Vinh
|