Ở môi trường nào, hoàn cảnh nào cũng có đủ mọi lớp người với đủ tính cách: trầm ít nói, sôi động, thật thà nhiệt tình chu đáo, hời hợt giả dối hay quá cá tính... Tôi mạn phép lan man bàn vui chút xíu về tính cách của một số ít người hay nhân danh thẳng tính nhưng thực ra là nhầm lẫn giữa hai vế: nóng tính khác thẳng tính.
Người thẳng tính là người không sợ bị trù dập, bị oán ghét kỳ thị, bị bè phái cô lập, dám nói thẳng nói thật nói lên lẽ phải (môi trường làm việc tập thể hay hội đoàn nhỏ), thẳng tính góp ý chân tình để sự việc đó tốt đẹp hơn, hoàn hảo hơn vì lợi ích của cộng đồng của tập thể. Hay là góp ý với tính cách chân tình để người nào đó đừng va vào một sai lầm không đáng. Còn kiểu nói nặng nhẹ mạt sát gây tổn thương người nghe gây bất hòa chia rẽ bằng những lời nói đao to búa lớn, nói rồi cạch mặt không nhìn mặt nhau thì đó không phải là thẳng tính mà là cộc tính, nóng tính vì cái tôi quá lớn của mình, khi người nào đó vô tình trái ý mình không trùng hợp với ý của mình là nói liền nói hằn học nói giận dỗi rồi trong lòng ghìm nhau. Xã hội muôn hình vạn trạng đâu ai giống tính ai, anh em một mẹ sinh ra còn không giống tính nhau, nên chúng ta không thể ép ai phải có suy nghĩ giống mình, làm gì hay hành động như ý muốn của mình. Chúng ta hãy học cách chấp nhận những cái hạn chế, chưa vừa lòng của anh chị em trong cộng đoàn, tập thể ở một mức độ tương đối). Chúng ta những người công giáo được học giáo lý từ bé, được rèn dạy đạo đức và Kinh Thánh song song nhau, vậy nên hãy thực hành lời Chúa dạy: "Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em." (Ga 15 ,12) Đừng nhân danh từ "tôi thẳng tính" mà nói nặng nhẹ anh chị em trong cộng đoàn gây buồn lòng nhau gây bất hòa chia rẽ. Khi cần góp ý chuyện chi hãy nói nhỏ nhẹ thân tình vì "lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau". Người được góp ý sẽ dễ hiểu dễ thông hơn là nhận những lời đao to búa lớn kiểu phán xét khăng khăng ghép tội. Góp ý để sửa cho nhau, xích lại gần nhau hơn thì rất đáng quý. Người nói đừng nói cho "đã nư" cái tôi của mình, người nghe thì chạnh lòng rồi buồn và thế là xa lánh hội đoàn vì mặc cảm mất lòng tin vào việc nọ việc kia. Đừng quên rằng "thẳng tính và nóng tính" thật khác xa nhau!
Tác giả: GSCT |