Đời tu con “nghiện” lắm rồi
Làm sao bỏ được, một đời quyết theo
Dù mà đôi lúc cheo leo
Dù mà đôi lúc lèo nhèo Chúa ơi
Là vì lúc đó phận người
Nên mang yếu đuối nhất thời ngã sa
Chứ lòng con vẫn thiết tha
Khát khao yêu Chúa đậm đà mãi thôi
Như Phêrô chối Chúa rồi
Vội vàng làm lại cuộc đời, Chúa tha
Chỉ mình Chúa hiểu con mà
Dù con ngã phạm hơn ba, bốn lần
Con tin Chúa mãi ân cần
Bảo ban chỉ dạy âm thầm bên con
Rồi đây nếu Chúa nỉ non:
“Hỡi con thân mến có còn yêu Ta?”
Chúa ơi! Con đáp thiệt thà:
“Con yêu Chúa đó hơn là chính con”
Con yêu Chúa hết tâm hồn
Hết lòng hết cả trí khôn con nầy
Chỉ vì con muốn được gần
Kề bên Nhan Chúa ở trần gian đây
Chúa ơi! Con “nghiện” nơi này
Nên con cảm nghiệm là đây Nước Trời
Chúa ơi xin Chúa đừng cười
Vì con nói “nghiện” - như người “xì ke”!
----o0o----
THS, Học Viện MTG Vinh
|