Tôi lẻ loi giữa trăm cây nho quý
Trái sum xuê cho mùa rượu thơm ngon
Chỉ mình tôi nhạt nhẽo giữa bóng tròn
Không sinh trái cho chủ tôi thưởng thức
Chắc chủ tôi đợi lắm cũng thấy bực
Bảo người chăm chặt đi để làm gì
Giật mình hoảng loạn tôi bỗng nghĩ suy
Ôi cuộc đời “bận” tôi quên sinh trái
Bận cô đơn bận nghĩ tôi khác loại
Giữa vườn nho sao chỉ tôi lạc loài
Bận riêng rẽ, bận lo người chê trách
Để rồi quên sinh trái cho ngày mai.
Cô Bé Tý Hon, Tập Sinh
|