KHÉO LIỆU CHO HẬU VẬN TƯƠNG LAI
(Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXV - TNC)
Cây Bút Chì, MTG Vinh
LỜI CHÚA: Lc 16, 1-13
Một hôm, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: ‘Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Anh hãy phúc trình về công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!’ Người quản gia liền nghĩ bụng: ‘Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!’ Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: ‘Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?’ Người ấy đáp: ‘Một trăm thùng dầu ôliu’. Anh ta bảo: ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi’. Rồi anh ta hỏi người khác: ‘Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?’ Người ấy đáp: ‘Một ngàn thùng lúa’. Anh ta bảo: ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi’. Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.
“Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu. Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn. Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng tiền của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em? Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em? Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được.”
SUY NIỆM:
Tin Mừng Chúa nhật hôm nay đưa ra cho chúng ta thông điệp của Chúa Giêsu về việc sử dụng tiền của hay nói đúng hơn đó là vấn đề tiền của trong mối liên hệ giữa người với người, giữa con người với Thiên Chúa. Ngang qua dụ ngôn về sự khéo léo xoay xở của một tên quản lý bất lương, Người mời gọi mỗi người chúng ta biết khôn ngoan tìm kiếm Nước Trời bằng việc sử dụng những ân huệ Chúa ban.
Chúng ta biết rằng, Chúa Giêsu đã bôn ba khắp nơi, rao giảng về sự gần kề của triều đại Nước Thiên Chúa. Thế nhưng, những người Do Thái đương thời tỏ ra lãnh đạm trước những mặc khải của Người. Để nhắc nhở họ, Chúa Giêsu đã dùng dụ ngôn “người quản gia bất lương” làm phép ẩn dụ để khuyên bảo họ hãy biết tính toán cho vận mệnh tương lai của mình.
Người quản gia bất trung kia đã lạm dụng quyền hành được giao và làm thiệt hại tài sản của ông chủ, nên bị chủ báo tin là sẽ cho thôi việc. Trước cái tin bất ngờ như sét đánh này, anh ta lo sợ trước viễn tượng cuộc sống bấp bênh phía trước, nên đã tìm cách xoay sở. Với sự gian manh và ma mãnh của mình, anh đã tính toán, giảm bớt số nợ của những người đã vay mượn ông chủ tùy theo giá trị số nợ của họ, biến họ trở thành người bạn, họa may sau này sa cơ lỡ vận thì họ sẽ niệm tình xưa mà giúp đỡ anh. Người thứ nhất nợ “một trăm thùng dầu ô-liu”, anh ta giảm 50% số nợ, tức là còn năm mươi thùng. Người thứ hai nợ “một ngàn giạ lúa”, anh ta giảm 20%, tức là còn tám trăm giạ. Nước cờ này quả thật là lợi hại! Anh ta biết quỹ thời gian ít ỏi còn lại trong chức vụ quản gia nên nhanh chóng triển khai kế sách và thực hiện. Thêm nữa, anh ta là người rất biết giới hạn của mình ‘cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi’ nên phải tính đến hậu vận lâu dài. Ông chủ trong câu chuyện khen tên quản gia đó là một người khôn khéo. Tuy nhiên, đó chỉ là sự khôn ngoan theo kiểu thế gian, nói cách khác là khôn ranh, khôn lõi. Chúa Giêsu chua chát kết luận rằng: “Quả thật, con cái đời này khôn hơn con cái sự sáng”.
Chắc chắn Chúa Giêsu không cổ vũ cho hành động bất lương của tên quản gia bất lương, nhất là hành động gian lận tài sản của người khác. Chúa Giêsu cũng không bảo chúng ta học đòi hành vi của anh ta bởi người quản gia này chỉ khôn khéo tính toán và lo cho cuộc sống nơi cõi trần tạm bợ; anh ta chỉ khôn khéo mà không trung tín. Thông điệp Người muốn nói chính là cái “tinh thần”, “cách lo liệu” cho vận mệnh tương lai của người quản gia. Qua đó, Chúa Giêsu muốn đưa dẫn chúng ta đến sự khôn ngoan đích thực, tức là sự khôn ngoan của Tin Mừng. Người quản gia bất lương biết dùng tiền của bất chính để mua lấy bạn hữu, sao người tín hữu lại không biết sử dụng của cải phù vân để mua lấy bạn hữu Nước Trời ngay từ đời này? Cách xử sự khôn ngoan nhất là quy hướng mọi sự về Thiên Chúa và có thái độ quân bình trước tiền bạc thế gian bởi Chúa Giêsu đã khuyến cáo: “Không ai có thể làm tôi hai chủ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được” (Lc 16, 13). Chúa Giêsu không cấm người ta kiếm tiền và giành giụm tiền bạc, Người chỉ muốn chúng ta không trở nên nộ lệ của nó bởi như thánh Phaolô truyền dạy: “Cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham muốn tiền bạc, vì buông theo lòng ham muốn đó, nhiều người đã xa lạc đức tin và chuốc lấy bao nỗi đớn đau xâu xé” (1Tm 6, 10). Dẫu biết rằng đối với người Kitô hữu, tiền bạc cũng rất cần như bao người khác, nhưng chúng ta phải sử dụng tiền bạc theo tinh thần của Tin Mừng. Đừng để “đồng tiền đi liền khúc ruột”, đừng xem nó như ruột rà hay là hơn cả máu mủ. Xin Thiên Chúa làm chủ lòng ham muốn của chúng ta để chúng ta có thể trung tín với căn tính của người Kitô hữu trong những điều nhỏ bé nhất.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã nói:
“Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn;
Ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn”.
Cuộc sống chúng con là chỉ là một chuỗi những việc nhỏ mọn hằng ngày.
Những cái lớn lao, âu chỉ là sự góp nhặt từ những điều dung dị,
những cuộc sa ngã nặng nề chỉ bắt đầu bằng những sai lỗi nhỏ mọn.
Xin cho chúng con biết trung tín trong những điều nhỏ bé
để kết dệt thành một cuộc đời tín trung.
Xin cho chúng con biết dùng sáng kiến và tài sản
để lo liệu cho hậu vận tương lai trong Nước Chúa.
Như thế, chúng con sẽ trở thành người quản gia khôn ngoan
quản lý thật tốt những ân huệ thiên hình vạn trạng mà Chúa ban
ngay từ đời này và cho đến đời sau. Amen.
|