YÊU CHÚA YÊU NGƯỜI - BẤT KHẢ PHÂN LY
(Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXXI - TNB)
Cây Bút Chì, MTG Vinh
LỜI CHÚA: Mc 12, 28b-34
“Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi. Ngươi phải yêu người thân cận.” (Mc 12, 31-32)
Khi ấy, có một người trong các kinh sư đến gần Đức Giê-su và hỏi rằng: “Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng hàng đầu?” Đức Giê-su trả lời: “Điều răn đứng hàng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác quan trọng hơn các điều răn đó.” Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác. Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.” Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu !” Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
SUY NIỆM
Bài Tin Mừng hôm nay bao trùm nội dung căn bản của toàn bộ lời giảng dạy, việc làm, cả cuộc sống và cái chết của Chúa Giêsu. Thánh Maccô thuật lại cuộc trao đổi thân tình và cởi mở giữa Chúa Giêsu và một kinh sư Do Thái. Khi người thông luật ấy hỏi Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, trong sách Luật Môsê, điều răn nào trọng nhất?”. Chúa Giêsu đã tóm kết cách cô đọng hàng trăm thứ luật của Người Do Thái về thành một mối là Mến Chúa - Yêu Người. Tình yêu Thiên Chúa và tình yêu tha nhân hòa nhập làm một, bất khả phân ly, và làm nên giới luật tối thượng là Tình yêu. Trên thế giới này, chẳng có gì quý bằng tình yêu bởi vì tình yêu con người đã được cưu mang, sinh ra do tình yêu Thiên Chúa và tình yêu ấy được làm cho tròn đầy bằng giá máu của Chúa Giêsu. Chính vì thế, con người cần lấy tình yêu làm nguyên lý nuôi dưỡng đời sống tự nhiên và siêu nhiên của mình.
Những lời giáo huấn về Tình yêu có vẻ thường trở nên sáo rỗng, bởi ai cũng nói hay mà thực hành thì dở. Chúa Giêsu không đi lại lối mòn tình yêu “đặt điều kiện, phân chia ranh giới” nhưng Người đã thổi vào sự mới mẻ, cương quyết để làm viên mãn tình yêu. Người đòi buộc chúng ta phải yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực mình. Điều này có nghĩa là Thiên Chúa phải luôn được đặt ở vị trí ưu tiên trong mọi suy nghĩ, lời nói, hành động bằng cả con tim và trọn cả cuộc sống. Và điều răn thứ hai quan trọng không hơn không kém là yêu người như chính bản thân mình. Con người phải lấy “chính bản thân” làm tiêu chuẩn đo lường cho tình yêu đối với tha nhân. Chúng ta thường có khuynh hướng vị kỷ, tức là vun vén mọi sự cho mình. Lời mời gọi của Chúa Giêsu thách thức trái tim và lý trí của chúng ta, bởi mỗi người phải làm cho việc yêu thương tha nhân trở nên một “bản năng sống động”, một “phản ứng tự nhiên” bộc phát ra từ trong lòng mình. Mỗi khi được nhắc nhở về giới luật yêu thương chính là một cơ hội mới, giục giã chúng ta bước chân nhanh hơn, tiến gần hơn đến Nước Trời. Hãy để Lời của Chúa Giêsu hôm nay chất vấn đời sống của chúng ta: Tôi có cảm thấy nhạt nhẽo mỗi khi được nghe giảng về tình yêu? Tôi có thực sự đặt Chúa ở vị trí đầu tiên và ưu tiên cho mọi hoạt động sống không? Tôi có thói quen “vun quén” mọi sự cho mình và trừ lại những rủi ro, những bất lợi và cả những điều thiệt thòi cho người khác không?
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu,
Nhiều khi con tự hỏi “Đâu là chỗ đứng của Chúa trong đời con?
Con đã cầm bút để xếp hạng, và viết mãi mới đến lượt Chúa.
Chúa thì quan trọng nhưng vẫn đứng sau chiếc điện thoại hay máy vi tính.
Chúa vẫn không hấp dẫn bằng một bộ phim, một món ăn khoái khẩu
và còn xếp sau bao hấp lực khác của thời đại nữa.
Thế nhưng, cố gắng để yêu Chúa thì vẫn còn dễ
hơn là việc Chúa dặn con yêu tha nhân như chính mình.
Yêu tha nhân “sơ sơ” thì được, nhưng làm sao yêu bằng bản thân con được?
Yêu người giàu, tài giỏi, nổi tiếng, thông minh thì con có thể làm tốt,
nhưng để yêu người nghèo khổ, xấu xí hay những người gây phiền toái thì quá khó.
Vậy sao, Chúa lại tiếp tục thách thức con bằng lời mời gọi:
“Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.”
Làm sao mà con có thể quên mình phục vụ và dám chết cho người khác như Chúa được?
Hôm nay, một lần nữa, lời Chúa chất vấn và thôi thúc con.
Con nghe tiếng vọng từ nơi thẳm sâu: “Ai chối bỏ tình thương là chối bỏ đức tin.
Tình thương là dấu chỉ duy nhất để phân biệt con cái Thiên Chúa với con cái ma quỷ.
Ai nói yêu Thiên Chúa mà không yêu thương anh em là kẻ nói dối”.
Con giật mình và con nhận ra:
Đã bao lần con chối bỏ đức tin, con làm con cái ma quỷ, con là kẻ nói dối
Vì con chưa thực hành luật yêu thương của Chúa.
Xin Chúa thứ tha và thêm sức mạnh nội lực cho con
Để con càng ngày càng lớn lên trong tình yêu Chúa và tình yêu tha nhân. Amen.
|