Em là ai! Cô gái hay đạn súng
Côrôna! Tên em cực đã đẹp
Tên em đẹp nhưng tâm em mù tối
Tuổi mười chín đôi mươi em nắm quyền
Nhan sắc em tuy vô hình vạn kiếp
Ánh mắt em làm thế giới khủng khiếp
Từ người già, trẻ nhỏ, trai tráng kiệt
Đều trốn chạy khi tên em xuất hiện
Đi tới đâu em xuất chiêu mai phục
Nội bất xuất, ngoại bất nhập trong vùng
Hàng triệu người ngộp thở dưới tay em
Lương thực nuôi em là hai lá phổi
Của những người vô tội kiếp lầm than
Em ăn nhiều mà sao em chẳng lớn
Cả thế giới đều nghiêng mình tranh đấu
Làm cho em hốt hoảng chạy không ngừng
Em có mặt trên mọi vùng lãnh thổ
Em tới đâu chẳng có ai đón chào
Em xuất hiện bao gia đình tan nát
Chồng biệt ly, vợ mãi mãi mất chồng
Trẻ nhỏ mất cha, người thì mất mẹ
Giọt nước mắt còn ướt đẫm trên mi
Tình gia đình đâu phải dễ mà có
Thôi dừng lại, đủ rồi Côrôna
Đoàn áo trắng tuyến đầu nay thấm mệt
Chỉ vì em mà mất ngủ quên ăn
Sài Gòn ta đầu tàu khu công nghiệp
Nay lâm cảnh thiếu thốn đói cơm ăn
Người lao động bơ vơ không chỗ dựa
Xót thương cho những người dân cùng khốn
Rời quê hương, mẹ già cùng con nhỏ
Kiếm miếng cơm manh áo để nuôi thân
Chỉ vì em mà bất chấp mạng sống
Đội nắng mưa từ Nam bằng xe máy
Vượt nghìn trùng gian nan ngủ dọc đường
Có những người trên tay còn con nhỏ
Mới chào đời đỏ hỏn khóc oe oe
Cùng mẹ cha gian nan kiếp đoạn trường
Cuộc chiến tranh em đấu không súng đạn
Em cướp đi biết bao nhiêu sinh mạng
Nỗi đau này luôn in mãi trong tâm
Của những người thời đại thế kỷ mới
Em xáo trộn biết bao nhiêu dự định
Của người giàu cũng như kẻ cơ bần
Ngày trọng đại lớp chị cũng gần kề
Xin em đừng lảng vảng ở nơi đây
Đời dâng hiến trọng đại ngày khấn trọn
Không chi bằng có mẹ cha sánh bước
Cùng con gái bước đi trong đoàn rước
Tiến lên trao tận tay Vua muôn Vua
Để vui hơn chi bằng cùng gia tộc
Cùng bạn bè nhân ngày vui tái ngộ
Với mọi người ta nâng chén rượu đầy
Nhân loại đang đau đớn vì em đó
Tôi van em dừng lại Côrôna.
Tro Bụi, MTG Vinh
|