“Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Đức Giêsu mà hỏi rằng: “ Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?” Đức Giêsu đáp: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.” (Mt 18, 21-22)
Tha thứ là câu chuyện xưa như trái đất nhưng cũng lại luôn mới mẻ như ngày hôm nay. Có những người đã không thể tha thứ cho anh em mình. Họ mang theo nỗi hận thù khiến cuộc sống của họ trở nên ngột ngạt. Có người đã mang cả nỗi hận thù đó đi vào cõi chết.
Trong những năm tháng đi làm mục vụ, tôi chứng kiến nhiều câu chuyện thật buồn.
Có người giận chị họ của mình trong suốt 9 năm, chỉ vì một câu nói xúc phạm đến mẹ của người đó. Tôi đã gặp gỡ cả hai người để giúp họ hoà giải. Nhưng khi sự hoà giải chưa diễn ra thì người phụ nữ đó bị cảm và ra đi đột ngột, không có được phút giây nào để nói chuyện và gặp gỡ người thân. Câu chuyện hoà giải giữa hai chị em vì thế mà dang dở.
Có hai anh em trai giận nhau chỉ vì tranh chấp đất đai. Bố mẹ chia cho các con không đồng đều. Người em được phần hơn nên người anh sinh ra giận dữ. Cả hai chẳng bao giờ nhìn mặt nhau. Ngày giỗ mẹ, người em đứng ra tổ chức nhưng người anh thì không tới dự. Chẳng biết bao giờ anh em họ mới tha thứ và hoà giải với nhau?
Có một người thì giận chị gái ruột của mình. Sự giận dữ khiến anh không bao giờ gặp mặt chị. Ngày anh hấp hối trên giường bệnh, chị gái tới thăm có ý hoà giải. Nhưng anh không chấp nhận. Anh quay mặt vào vách tường và một vài tiếng sau đó, anh ra đi vĩnh viễn.
Chứng kiến những câu chuyện đó, tôi thực sự cảm thấy thương cho những người đã không sẵn lòng tha thứ cho anh chị em mình. Tha thứ, hai từ đơn giản mà sao lại khó thế? Tôi cứ băn khoăn và tự hỏi họ đều là những người con cái Chúa, họ đã nghe lời Chúa dạy về sự tha thứ mà tại sao họ lại không thể đem ra thực hành? Phải chăng sự tha thứ là điều mà con người không thể vươn tới như Chúa đã dạy?
Có lần Thánh Phêrô đã hỏi Chúa về sự tha thứ. Có lẽ ông thánh Phêrô nghĩ rằng tha đến bảy lần đã là nhiều bởi người ta thường nói quá tam ba bận. Nhưng Đức Giêsu dạy cho Phêrô và cũng là cho mỗi chúng ta rằng không phải đến bảy lần mà là bảy mươi lần bảy nghĩa là tha thứ vĩnh viễn. Tha thứ không giới hạn. Những lời răn dạy của Chúa không phải là một mớ lý thuyết suông. Chính Chúa đã thực hiện điều đó. Trên cây thập giá, Chúa Giêsu đã cầu nguyện với Chúa Cha rằng: “Lạy Cha, xin tha cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm” (Lc 23,34). Chúa đã tha thứ cho những kẻ đóng đinh mình, cho những kẻ giết mình. Đó là tận cùng của sự tha thứ. Như thế, những lời Chúa dạy thì chính là những điều Chúa đã thực thi một cách trọn vẹn. Chúa muốn ngỏ với chúng ta rằng tha thứ là điều hoàn toàn trong tầm tay của con người.
Nói về tha thứ, vấn đề không nằm ở sự cố gắng mà là sự thấu hiểu. Nếu người anh em xúc phạm đến chúng ta, đó đơn giản bởi vì họ chưa thấu hiểu. Họ còn sống trong vòng u minh. Họ đáng thương hơn là đáng trách. Một khi họ thấu hiểu, chẳng ai lại đi xúc phạm đến anh em mình bởi đơn giản làm tổn thương người anh em cũng chính là làm tổn thương mình. Vậy thì chúng ta làm sao lại đi chấp với những người đó? Cách chúng ta đáp lại chỉ đơn giản là sự tha thứ và yêu thương vô điều kiện. Thánh Phanxicô Assisi đã có kinh nghiệm đó khi ngài viết trong Kinh Hoà Bình “Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ, chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”.
Cuộc sống luôn đặt chúng ta vào những nghịch cảnh. Có những người luôn đem lại những điều may lành cho chúng ta. Nhưng cũng có những người luôn tìm cách làm hại ta. Khi phải đối diện với những mất mát, những thương đau do người khác gây nên, chúng tay hãy học cách tha thứ. Đó là công việc chúng ta không phải làm cho một ai đó khác mà là làm cho chính bản thân mình. Nếu xác định đó là công việc làm cho chính mình thì các bạn đừng chần chừ nữa, hãy làm ngay hôm nay đi. Các bạn hãy ngồi xuống và nhìn sâu vào lòng mình. Nếu trong sâu thẳm tâm hồn, các bạn vẫn còn dính mắc với một ai đó, vẫn còn cay cú về một điều gì đó, các bạn hãy buông bỏ. Hãy bắt đầu tập chúc lành cho những nỗi đau đó. Hãy bắt đầu cầu nguyện cho những người đã gây ra tổn thương cho mình. Hãy biết ơn về những nỗi đau đó bởi chính điều đó là những bài học giúp cho các bạn trưởng thành.
Hãy ghi nhớ và tâm niệm trong lòng tha thứ không phải cho ai mà là cho chính mình. Chính mình được giải thoát và tự do. Đó là điều Chúa Giêsu đã thấu hiểu. Ngài đã tha thứ một cách dễ dàng cho những kẻ giết mình. Và Ngài thanh thản thưa lên với Chúa Cha: “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha”(Lc 23,46). Ngài đã ra đi về với Chúa Cha trong an bình. Nếu bạn muốn có một cuộc sống trọn vẹn và cái chết an lành như Chúa, bạn cũng hãy học cách tha thứ như Ngài ngay hôm nay.
Lm. Giuse Tạ Xuân Hòa |